Tổng số lượt xem trang

Thứ Sáu, 10 tháng 5, 2019

CÁC MỐI QUAN HỆ LÀ ÁO MƯA BẠN trong BÃO TỐ



By Rick Warren – May 10, 2019

“Hai tốt hơn một . . . Nếu một trong hai té ngã, người kia có thể giúp họ đứng lên.  Nhưng nếu ai đó cô đơn và ngã, thật quá tệ, vì không ai giúp họ” (Truyền Đạo 4:9 GNT).

Các mối quan hệ là áo mưa trong bão tố cuộc đời.  Bất kể bạn hữu hoặc thành viên gia đình chúng ta trải qua cơn bão, chúng ta phải giúp lẫn nhau.  Người tận hiến cho người khác sẽ bảo vệ lẫn nhau trong bão tố.
Truyền Đạo 4:9 nói, “Hai tốt hơn một . . . Nếu một trong hai té ngã, người kia có thể giúp họ đứng lên.  Nhưng nếu ai đó cô đơn và ngã, thật quá tệ, vì không ai giúp họ” (GNT).
Có ba bão tố mà chúng ta cần chăm sóc cho người chúng ta quan tâm.  Trước hết là sự thay đổi.  Bão tố đời khác nữa là cái chúng ta gọi là những ý tưởng tai hại.
Nhưng bão tố đau đớn nhất trong tất cả là bị từ khước.  Khi bạn hữu bạn, con cái bạn, hoặc chồng bạn hoặc vợ bạn cảm thấy bị từ khước, bạn—và những người khác thân cận họ—cần bao quanh họ và ở đó như chiếc áo mưa trong bão tố.
Tôi không bao giờ quên cách đây nhiều năm khi con lớn nhất của tôi, Amy, ở trường trung học.  Con bé cố thành cổ vũ viên.  Nó đi tập rồi tập.  Bạn nó được nhận, nhưng nó bị từ khước, và điều đó làm nát lòng nó.  Khi nó về nhà, nó chạy vào phòng nó, đi vào tủ áo, ngồi xuống trên sàn, và khóc oà.
Mỗi người trong gia đình chúng tôi có thể nghe Amy gào khóc.  Và từng người, tất cả riêng nhau, chúng tôi vào phòng nó, ngồi xuống trên sàn trong tủ áo với nó, và khóc với nó.
Chúng tôi không đưa lời khuyên.  Nó không cần lời khuyên!  Chúng tôi không nói, “Thôi, đừng lo.  Chuyện không lớn mà!”  Đó là chuyện lớn!  Chúng tôi không nói, “Đừng khóc!”  Đó là điều ngu xuẩn khi nói với ai đ đang đau đớn.  Không.  Tất cả chúng tôi chỉ ngồi đó và trong 30 phút chỉ khóc với nó.
Gia đình chúng tôi sẽ không bao giờ quên biến cố đó.  Tại sao?  Vì lúc đó, chúng tôi là áo mưa cho con bé.  Chúng tôi là người che mưa.  Chúng tôi là người bảo vệ.  Ai đó trong gia đình chúng tôi từng bị tổn thương, và chúng tôi không xem thường chuyện đó.  Chúng tôi không cố nói con bé thoát ra đó.  Chúng tôi không cố làm con bé vui lên.  Chúng tôi chỉ khóc với nó.
Những gia đình tuyệt diệu—huyết thống, con nuôi, và tâm linh—bảo vệ người khác trong bão tố.
THẢO LUẬN
·      Tại sao người ta nên cảm thấy được nâng đỡ nhất từ gia đình họ?
·      Điều gì bạn thường nói với con cái từng đối diện bị từ khước?  Điều gì bạn nghĩ là điều yêu thương theo Kinh Thánh để nói hoặc làm?
·      Thể nào đôi khi chúng ta cố bảo ai đó đừng cảm thấy bị từ khước?  Điều gì hại khi làm vậy?

  

Không có nhận xét nào: