*(mondoJesus.blogspot.com) Cầu nguyện là hơi thở.
Chúng
ta hay nói, “Khi nào có chuyện gì khẩn thiết cần Chúa giải cứu, tôi mới cầu
nguyện, bình thường thì không.” Rất đúng. Nhưng xin hỏi, “Có khi nào bạn không cần Chúa?” Chỉ ba phút không hít thở là bịnh trầm kha thể
xác. Cũng vậy, chỉ ba phút không cầu
nguyện là bịnh tâm linh.
Người
bịnh tâm linh là người không còn được giao thông với Đấng Tạo Hoá (nếu không nói
là chết tâm linh), dù thân thể vẫn đi đứng, ăn nói. Đây là người mà Chúa Giê-su phán, “Hãy để kẻ
chết chôn kẻ chết.”
Thật,
nếu chúng ta không thể cầu nguyện với Chúa liên tục, hoặc ít ra mỗi ba phút để
lấy “hơi,” thì cũng không thể cầu nguyện với Chúa mỗi khi gặp chuyện khẩn thiết. Khi khẩn thiết đó, lời cầu nguyện của chúng
ta chỉ là van xin thần hộ mệnh giải cứu mình; vì, như trong các bài trước đã nói,
cầu nguyện là tâm sự với Chúa. Nếu chúng
ta có người bạn thân để tâm sự, mà chỉ gọi người bạn đó khi cần tiền, thì chắc
bạn ta sẽ buồn vô cùng. Tiền, chứ không
phải tình, là nhịp cầu tâm sự!
Chẳng
lạ gì, Phao-lô nói, “Hãy cầu nguyện không thôi.” Hay nói cách khác, cầu nguyện là hơi thở, vì
chỉ có hơi thở mới ‘không thôi.’ Ngoài Chúa Giê-su, Phao-lô là người kinh nghiệm
được chân lý này. Ông là người vào sinh
ra tử; đối đầu với vua chúa, với bạo quân, với các lãnh đạo thế tục lẫn tôn giáo. Ông phải đối đầu với các anh em giả dối, là chồn
cáo giả làm chiên lành, Sa-tan giả làm thiên sứ sáng láng, những perfect spy, điệp
viên tuyệt hảo. Làm sao Phao-lô có thể sống
sót được trong những nghịch cảnh bão tố như thế, nếu không phải là cầu nguyện để
nương cậy sức siêu nhiên từ Đấng Siêu Nhiên? Hãy nghe ông tường thuật cuộc chiến
của ông:
Và
Đấng Siêu Nhiên đó đã ban cho ông chiến thắng nhờ lời cầu nguyện, vì cầu nguyện
là chiến đấu một cuộc chiến đã chiến thắng, đang chiến thắng và tiếp tục chiến
thắng cho đến ngày đại thắng khi tiếng kèn chót thổi vang.
Có
thể cuộc chiến của bạn và tôi chỉ là một trong những cuộc chiến của Phao-lô. Có thể bạn đang trong cuộc chiến kiêng ăn, hoặc
thiếu thốn, hoặc hoạn nạn, hoặc đòn vọt, hoặc lao tù, hoặc tổng hợp vài chiến
trận trên. Có thể bạn bị ngó như kẻ phỉnh
dỗ, như mang tiếng xấu, như gần chết, như bị sửa phạt. Nhưng so với Phao-lô và những bạn đồng lao của
ông, cuộc chiến của chúng ta không dữ dội và ác liệt như họ đâu. Và cuối cùng, ông đã xong cuộc chiến và chiến
thắng như lá thư cuối cùng của ông kể lại cho đứa con tâm linh:
Về phần ta, ta đang bị đổ ra như một của lễ
quán, thời điểm ra đi của ta đã gần. Ta
đã đánh trận tốt đẹp, ta đã hoàn tất cuộc đua, ta đã giữ vững đức tin. Giờ đây mão chiến thắng của sự công chính
đang để dành cho ta. Chúa, Vị Thẩm Phán
công bình, sẽ ban nó cho ta trong ngày ấy; và không phải chỉ cho ta, nhưng cũng
cho tất cả những người yêu mến sự hiện đến của Ngài. (2 Ti-mô-thê 4:6-8)
Cầu nguyện cũng là hơi thở vì có hai tác dụng, thải và thu. Như hơi thở thải ra độc khí và thu hồi dưỡng
khí ô-xy cho sự sống, cầu nguyện thải ra độc ngữ và thu hồi lành ngữ cho sự sống
của chúng ta, là những tiểu Giê-su,
little Jesus.
Trong
cầu nguyện, chúng ta trút đổ tâm sự cay đắng lẫn ngọt bùi lên đôi vai oằn oại
roi đòn của Chúa trước khi ta kịp thốt một lời dữ lên anh chị em mình. Và thế, chúng ta giữ mình được trọn vẹn. “Chúng ta thảy đều vấp phạm nhiều cách lắm. Nếu có
ai không vấp phạm trong lời nói mình, ấy là người trọn vẹn, hay hãm cầm cả
mình” (Gia-cơ 3:2). Cầu nguyện khiến chúng
ta được là người trọn vẹn.
Đồng
thời, như dưỡng khí ô-xy đem lại năng lượng cho tế bào thân thể, cầu nguyện đem lại năng lượng cho tế bào
tâm linh.
Gió
càng to thì lửa càng lớn, vì gió đem ô-xy vào lửa. Tế bào càng khỏe khi ta hít thở càng nhiều ô-xy. Cũng vậy, đời sống tâm linh càng mạnh khi ta
cầu nguyện càng nhiều vì cầu nguyện là hơi thở chứa ô-xy.
Giữa
cuộc đời ba chìm bảy nổi, hay giữa sa mạc sáng nắng chiều khô, cầu nguyện không
thôi giúp ta vươn lên không thôi như các “Nữ Hoàng Sa Mạc” tô điểm trần gian và
đem vinh quang cho Chúa sau đây:*
|
Nếu
phải đổi lời ca tụng hoa xương rồng, từ lời giới thiệu trên, thành Cơ-đốc-nhân,
thì chúng ta có thể nói như sau:
Có một loại người không chỉ đẹp mà còn tượng
trưng cho sự kiên cường, bất khuất. Đó
chính là Cơ-đốc-nhân. Suốt đời sống ở những
nơi khô cằn khắc nghiệt, đến nỗi tay phải biến thành chai, đến nỗi thân phải biến
dạng thành những hình thù gân guốc xấu xí.
Nhưng không vì thế mà Cơ-đốc-nhân không nở ra những trái Thánh Linh tuyệt
đẹp. Những trái “yêu thương, vui mừng, bình
an, nhịn nhục, nhân từ, hiền lành, trung tín, mềm mại, tiết độ” với đủ sắc màu
vẫn kiêu hãnh trong nắng gió.
Bí
quyết của các Nữ Hoàng Sa Mạc là gì? Cứ
gieo mình trong nắng gió không thôi. Bí
quyết của các Cơ-đốc-nhân là gì? Cứ gieo
mình trong cầu nguyện không thôi. Phần còn
lại, là quyền năng của Đấng Yêu Thương.
by
Thang Chu
February
28, 2012
* Note: Cám ơn người chị em Tiêu Thị Lê đã gửi tôi “chân
dung” các “Nữ Hoàng Sa Mạc”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét