TG: Rick Warren - ngày 30 tháng 10 năm 2019
“Hãy trút
lòng mình cho Ngài, vì Chúa là nơi lánh nạn của chúng ta” (Thi Thiên 62: 8 NLT).
Kinh Thánh
nói khi bạn trải qua kỳ mất
mát, điều đầu tiên bạn cần làm là tuôn
đổ nỗi đau bạn.
Bi kịch luôn tạo ra những cảm xúc mạnh—giận dữ, sợ hãi, trầm cảm, lo lắng, và đôi khi mặc cảm tội lỗi. Những cảm giác này có thể khiến
chúng ta sợ hãi, và chúng ta
thường không biết làm gì với chúng. Khi chúng ta trải qua mất mát lớn, những cảm giác khổng lồ này nổi phềnh trong chúng ta. Nếu
chúng ta không đối phó chúng bây
giờ, sẽ mất nhiều thời gian cho
chúng ta hơn để phục hồi.
Một số người không bao giờ trực tiếp đối phó với đau buồn
trong cuộc sống. Họ nhét nó vào. Họ đè nén nó. Họ giả vờ nó không có nó. Họ đóng kịch như nó không tồn tại. Và
đó là lý do tại sao họ vẫn đang vật lộn với căng thẳng cảm xúc từ những mất mát
đã xảy ra 20 hoặc 30 năm trước.
Thật là
chuyện thần thoại nói Chúa muốn bạn đi quanh với nụ cười trên mặt suốt luôn nói rằng, “Ngợi khen Chúa!” Kinh
Thánh không nói vậy bất cứ đâu.
Thật ra,
Chúa Giêsu dạy ngược lại hoàn toàn. Trong Ma-thi-ơ 5:4, Chúa nói, “Đức Chúa Trời ban phước kẻ than khóc, vì họ sẽ được yên ủi” (NLT). Không sao khi đau buồn. Khi người nào là Cơ-đốc-nhân,
chúng ta biết họ sẽ lên thiên đàng, nên chúng ta không cần đau buồn như thế giới. Đau
buồn của chúng ta có thể khác.
Chúng
ta đau buồn vì chúng ta nhớ họ, nhưng chúng ta cũng có thể bình an vì chúng ta biết họ đang ở với Chúa.
Bạn làm gì với cảm giác của mình? Bạn không kìm nén chúng hoặc nhét chúng
sâu bên trong bạn. Bạn tuôn thả chúng ra—bạn dâng
chúng cho Chúa. Bạn khóc thét, “Chúa ôi, tôi đang tổn thương! Tôi đang đau buồn! Đây là cái khó nuốt.” Nếu bạn muốn
có gương tốt về điều này, hãy
đọc qua Thi Thiên, nơi nhiều lần Đa-vít đổ tràn can đảm của mình và nói, “Chúa ôi, tôi hiện
trong kỳ khó khăn ngay bây giờ. Tôi thực sự, thực sự rất đau lòng.” Bạn khóc to với Chúa, như Đa-vít
đã làm.
Thi-thiên 62:8 nói, “Hãy trút lòng mình cho Ngài, vì
Chúa là nơi lánh nạn của chúng ta” (NLT). Nếu bạn đang trải qua mất
mát ngay bây giờ, xin hiểu rằng nếu bạn không tuôn đổ nỗi đau mình, nó sẽ tuôn ra lúc cuối. Những
cảm giác bị dồn nén mưng
mủ, và cuối cùng chúng bùng nổ trong tình huống tồi tệ hơn nhiều.
Hãy tuôn đổ
nỗi đau của bạn trước tiên để
Chúa có thể bắt đầu chữa lành lòng
bạn.
THẢO LUẬN
·
Một số nhận thức sai lầm nào
trong xã hội chúng ta khiến chúng ta không thoải mái với việc tuôn đổ nỗi đau mình?
·
Điều đau
buồn hoặc mất mát nào trong đời bạn đã phải vật lộn để đối
phó? Thể nào nó đã ảnh hưởng bạn?
·
Thể
nào hội thánh có thể làm tổn thương hoặc giúp đỡ ai đó đang đau buồn? Thế
nào bạn có thể giúp khích lệ
sự minh bạch trong nhóm nhỏ
hoặc hội thánh bạn?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét