By Rick Warren – December
7, 2018
“Nhưng khôn ngoan đến từ
trời trước hết là trong sạch; rồi yêu hòa bình, cẩn trọng, ngoan
ngoãn, đầy thương cảm và trái lành, không thiên vị và chân thành” (Gia-cơ 3:17 NIV).
Bạn có nhảy
vào người ta mỗi lần họ lầm lỗi không?
Bạn có để người ta đi, hoặc bạn cứ đeo họ về những lầm lỗi
họ? Bạn có đeo giữ họ, thậm chí
khi họ xin tha thứ không?
Những người
bạn mất liên lạc đã lâu gặp nhau tại một hội nghị và ngồi trong sảnh
đường suốt đêm trò chuyện. Họ biết
họ sẽ gặp rắc rối với người phối ngẫu đang đợi họ trở lại phòng
họ. Khi họ gặp nhau ngày sau, một
trong những người bạn nói, “Tôi bước vào cửa tối qua, và vợ tôi nhắc
lịch sử.” “Bạn muốn nói là la
suốt?” người kia hỏi. “Không, lịch
sử,” người bạn đáp. “Tôi được kể
mọi điều tôi từng làm sai.”
Người khôn không
nhấn vào lầm lỗi người ta. Kinh
Thánh nói rằng khôn ngoan là “đầy thương cảm và trái lành.” Kinh Thánh cũng nói trong Châm Ngôn 17:9,
“Tình yêu tha thứ lầm lỗi; nhắc lại
chúng chia rẽ người bạn tốt nhất” (TLB).
Nếu bạn khôn ngoan, bạn
không cọ sát nó vào. Bạn để nó đi! Đây
là điều mang nghĩa thương cảm: Bạn cho người ta cái họ cần, không
phải cái họ đáng. Bạn không phán
xét họ. Bạn khích lệ họ.
“Trái lành”
nghĩa là hành động tử tế. Bạn
không chỉ tỏ lộ đồng cảm. Bạn
không chỉ nói, “Tôi thông cảm cho anh.”
Bạn làm điều gì đó về nó.
Bạn hành động. Bạn là người
làm theo Lời God.
Thương cảm luôn
luôn là lựa chọn tốt hơn phán xét, vì nó tỏ lộ bạn có hiểu biết
khôn ngoan đến từ trời.
THẢO LUẬN
· Điều gì nghĩa là “nhấn vào” lầm
lỗi ai đó?
· Tại sao thật cám dỗ khi thích chỉ ra
lầm lỗi người khác và cứ lập lại?
· Vài cách nào bạn có thể thương cảm
và tỏ lộ “trái lành” cho người khác?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét