Tổng số lượt xem trang

Thứ Năm, 27 tháng 10, 2011

Return of the Prodigal Son By Henri Nouwen (p. 16)

Tôi được dẫn vào nơi thân mật là nơi trước đây tôi chưa bao giờ ở. Nơi đó ở ngay trong chính tôi là nơi Đức Chúa Trời đã chọn để ở. Nơi đó tôi được gìn giữ an toàn trong vòng tay ôm của Cha đầy yêu thương là Đấng gọi tôi bằng tên và nói, “Con là con yêu dấu của Ta, hồng ân Ta ở trên con.” Nơi đó tôi có thể nếm vị vui mừng và bình an không đến từ thế gian này.

Đây là nơi luôn luôn hiện hữu. Tôi đã luôn ý thức về nó như nguồn ân sủng. Nhưng tôi đã không thể vào được nơi đó và thực sống trong đó. Chúa Giê-xu phán, “Hễ ai yêu Ta sẽ giữ lời Ta và Cha Ta sẽ yêu người đó, và Chúng Ta sẽ đến với người đó và ở trong người đó.” Những lời này luôn cảm động tôi sâu đậm. Tôi ở trong nhà Đức Chúa Trời!

Nhưng thật khó kinh nghiệm được chân lý của những lời này. Vâng, Đức Chúa Trời ngự trong con người sâu thẳm của tôi, nhưng làm sao tôi có thể tiếp nhận được lời kêu gọi của Chúa Giê-xu: “Hãy cứ ở trong Ta như Ta ở trong con”? Lời mời đó thật rõ ràng không mù mờ. Để tôi được ở nơi Đức Chúa Trời ở, đây là thách thức tâm linh lớn lao. Đây dường như là công tác không thể thực hiện được. . .

Chính Đức Chúa Trời dẫn lối cho tôi.

................................

I have been led to an inner place where I had not been before. It is the place within me where God had chosen to dwell. It is the place where I am held safe in the embrace of an all-loving Father who calls me by name and says, “You are my beloved son, on you my favor rests.” It is the place where I can taste the joy and the peace that are not of this world.

This place had always been there. I had always been aware of it as the source of grace. But I had not been able to enter it and truly live there. Jesus says, “Anyone who loves me will keep my word and my Father will love him, and we shall come to him and make our home in him.” These words have always impressed me deeply. I am God’s home!

But it had always been very hard to experience the truth of these words. Yes, God dwells in my innermost being, but how could I accept Jesus’ call: “Make your home in me as I make mine in you”? The invitation is clear and unambiguous. To make my home where God had made his, this is the great spiritual challenge. It seemed an impossible task. . .

God himself showed me the way.

Không có nhận xét nào: