Tổng số lượt xem trang

Thứ Hai, 25 tháng 6, 2012

Trở Lại Giê-ru-sa-lem (chương 8 trong 12)


                                               8

                               Chiến Lược

            Hãy hết lòng tin cậy CHÚA, Chớ nương cậy nơi sự  sáng suốt của con. Hãy nhận biết      Ngài trong mọi đường lối mình, Ngài sẽ làm cho đường lối của con bằng thẳng.
                                                                                                                             -- Châm Ngôn 3:5-6

Khi chúng tôi nói về chiến lược thực hiện khải tượng Trở Lại Giê-ru-sa-lem, xin để chúng tôi minh bạch ngay từ ban đầu là chúng tôi không muốn ngồi xuống rồi vạch kế hoạch.  Chúng tôi chỉ muốn nghe tiếng Đức Chúa Trời chứ không phải ý kiến loài người, vì chúng tôi biết khi Chúa tiết lộ ý chỉ Ngài ra cho chúng tôi và chúng tôi vâng theo, mục vụ của chúng tôi sẽ thành công bất kể hậu quả.  Thành công là vâng lời Chúa.  Thất bại là khi chúng ta không vâng lời Chúa.


            Chúa đã tiết lộ những chiến lược nền tảng liên quan đến khải tượng Trở Lại Giê-ru-sa-lem mà chúng tôi muốn chia sẻ ra đây.  Xin cầu nguyện xin Chúa cho chúng tôi sự khôn ngoan của Ngài trong mọi sự, để toàn thể phong trào sẽ được đâm rễ trong ý chỉ Ngài và được thực hiện bởi sức mạnh Ngài.  Chúng tôi khao khát được như “Người Y-sa-ca, là những người hiểu biết thời thế, biết dân Y-sơ-ra-ên phải làm gì, có 200 trưởng tộc cùng tất cả họ hàng dưới sự hướng dẫn của họ.” (1 Sử Ký 12:32). 

             
Tuyến Đường

Dù Trung Hoa ở rất xa, xa khỏi Giê-ru-sa-lem, một trong những sự kiện lịch sử nổi bật là Giê-ru-sa-lem đã được nối liền với Trung Hoa qua đường bộ cách đây hơn hai thiên niên kỷ.  Hoàng Đế trị vì lâu dài Hán Võ Đế (138-87 BC) có công trong việc mở con Đường Tằm (Silk Road).

            Một số tài liệu cho rằng tin lành có lẽ đầu tiên vào Trung Hoa qua con đường này chỉ vài thập kỷ sau khi Chúa chết và phục sinh.  Cách đây bảy thế kỷ nhà thám hiểm vĩ đại Marco Polo đến Trung Hoa cùng con đường này.  Thương lộ then chốt này cho phép dược thảo và hương liệu, châu báu, tôn giáo mới và quân đội viễn chinh tràn vào và xuất ra từ Trung Hoa.  Phía cuối đầu bên kia, Giê-ru-sa-lem hoạt động như trung tâm từ đó các hàng hoá được phân phối vào Châu Âu, Bắc Phi và Trung Đông.

            Tuyến đường đó mang tên từ tạo vật khiêm nhường ở Trung Hoa – con tằm.  Giới quí tộc Âu Châu ngạc nhiên khi lần đầu họ nhập cảng hàng vải làm từ vải dệt bởi côn trùng này, và rồi ngành thương mại vải dệt sau đó đặt cho tuyến đường gồ ghề này cái tên đó.

            Ngày nay, dọc theo con Đường Tằm cổ xưa này là các quốc gia ít được truyền giáo nhất trên thế giới.  Ba thành trì tôn giáo lớn khước từ không nhân nhượng tin lành -- Hồi Giáo, Phật Giáo, và Ấn Độ Giáo -- đều đặt trọng tâm tại vùng này.  Hơn chín mươi phần trăm các nhóm dân chưa được truyền giáo trên thế giới đều sống dọc theo con Đường Tằm và sống trong các quốc gia lân cận Trung Hoa.  Hai tỉ cư dân thế giới sống rồi chết trong vùng này, hoàn toàn mù tịt với tin lành, tin lành đó là Chúa Giê-xu đã chết  cho tội lỗi họ và là con đường duy nhất đến thiên đường!

            Trong khi hầu hết mọi người nghe về con Đường Tằm đó, nhưng rất ít người biết được thực ra có nhiều con Đường Tằm trong lịch sử Trung Hoa.  Con đường chính bắt đầu từ thủ đô cổ Xian và chạy suốt sang Giê-ru-sa-lem và xa hơn nữa.  Cũng có tuyến đường phía nam chạy xuyên qua tây nam Trung Hoa (nơi đại đa số các nhóm sắc tộc thiểu số cư ngụ ngày nay) vào vùng Đông Nam Á, chạy vào hai điểm chính ở Việt Nam và Miến Điện.  Hàng hóa được vận chuyển dọc theo đường phía nam này thường dẫn lối đến Giê-ru-sa-lem và Châu Âu  qua đường nối chính yếu với con Đường Tằm xuyên Trung Á và Trung Đông đó.

            Một tuyến đường thương mại khác bắt đầu từ thành phố Chengdu thuộc Tỉnh Sichuan rồi chạy xuyên Lhasa và hướng về phía nam dẫn vào quốc gia Bhutan, rồi cắt ngang nhiều phần nước Ấn Độ và Nepal ngày nay – là nước trung tâm của thế giới Phật Giáo Tây Tạng và Ấn Độ Giáo.  Con Đường Tằm này cũng nối liền trực tiếp với con Đường Tằm chính nối Trung Hoa và Giê-ru-sa-lem.  Những đường thương mại ít được biết tới hơn đã có từ thời cổ, gồm cả đường biển.  Khoảng thời gian triều đại nhà Tần (618-907 TC), Trung Hoa đã có hệ thống thủy lộ tiến bộ với những tàu biển đi xa tận vùng biển đông Châu Phi.

            Khi các vị lãnh đạo hội thánh tư gia Trung Hoa khám phá ra nhiều Đường Tằm khác nhau này, chúng tôi cảm thấy điều này chứng thực sự kêu gọi Trở Lại Giê-ru-sa-lem của chúng tôi.  Nghĩa là chúng tôi không chỉ đi về hướng tây xuyên qua các quốc gia Hồi Giáo, nhưng chúng tôi cũng được kêu gọi đem tin lành đến các dân tộc thiểu số ở Tây Nam Trung Hoa và những quốc gia Đông Nam Á.  Khải tượng của chúng tôi cũng bao gồm những quốc gia Bắc Á là Nhật Bản, Bắc Hàn và Mông Cổ.  Thực sự, nhiều anh chị em chúng tôi mang gánh từ Chúa để trở nên những giáo sĩ cho những quốc gia này, và nhiều người đã đang làm việc ở đó.          

            Chúa Thánh Linh đã kêu gọi một số mạng lưới hội thánh tập trung vào những khu vực đặc biệt này.  Ví dụ, một mạng lưới có nhiều gia đình giáo sĩ đang làm việc tại các khu vực Tây Tạng.  Thật tự nhiên cho họ tiến vào thế giới Phật Giáo Tây Tạng.  Một mạng lưới khác trong nhiều năm đã mang gánh nặng truyền giáo các nhóm dân tộc thiểu số ở tây nam Trung Hoa.  Hầu hết các bộ lạc này sống rải rác ngang các biên giới với những quốc gia như Việt Nam, Lào, Thái Lan và Miến Điện.  Mạng lưới đó chắc chắn gánh trách nhiệm đem tin lành trở lại Giê-ru-sa-lem qua đường phía nam.

           
Nhân Sự

Chúng tôi sẽ gửi đi những nhân sự giỏi nhất làm giáo sĩ Trở Lại Giê-ru-sa-lem.  Thật ngu dại cho đoàn quân khi gửi đi những lính trẻ nhất, ít kinh nghiệm nhất đến tuyến đầu trận chiến.  Cũng vậy, chúng tôi sẽ gửi những nhân sự được trang bị tốt nhất, kinh nghiệm nhất đến những tuyến đầu hành trình trở lại Giê-ru-sa-lem.

            Khi quyết định ai nên là toán đầu tiên được gửi ra khỏi Trung Hoa năm 2000, chúng tôi tìm những người đã ở vị trí lãnh đạo các hội thánh tư gia ít nhất mười năm, là người đã chịu đau đớn nhất cho nước Chúa, và mục vụ của họ đã sinh ra lắm trái qua thời gian đó.  Ba mươi chín nhân sự đầu tiên là những dũng sĩ tin lành kiên cường.  Họ phải là như vậy.  Ba mươi sáu người đã bị bắt vào những ngày đầu tiên làm giáo sĩ!

            Khi các hội thánh nghe tin việc bắt giữ 36 trong số 39 nhân sự, bạn có nghĩ rằng họ bị vỡ mộng không?  Vượt xa hơn thế!  Các tín đồ khắp nước giơ cao tay thánh sạch trước Chúa và với nước mắt tuôn chảy dài xuống má họ tạ ơn Chúa đã thực hiện phép lạ lớn lao đem được ba giáo sĩ ra khỏi Trung Hoa!  Chúng tôi đã học tạ ơn vì sự tấn triển tin lành.

            Tất cả những người bị bắt trở về nhà trong thời gian ngắn, cầu nguyện thêm nữa, và rồi tiếp tục tuyến đường đến những quốc gia Chúa đã kêu gọi họ làm mục vụ.

            Hai loại nhân sự đã, và sẽ, tham gia phong trào Trở Lại Giê-ru-sa-lem.  Loại thứ nhất sẽ rời Trung Hoa trong thời gian khá ngắn, mỗi lần khoảng một năm.  Họ sẽ giảng tin lành và phục vụ Chúa bất cứ cách nào Chúa hướng dẫn họ trong một thời gian, trước khi trở lại Trung Hoa đợi mạng lịnh kế tiếp từ Chúa.  Loại nhân sự thứ hai sẽ giống Áp-ra-ham.  Họ sẽ rời nhà di chuyển tới bất cứ nơi nào Chúa chỉ họ và sẽ không trở lại Trung Hoa trừ khi Chúa Thánh Linh hướng dẫn họ.

               Chúa Giê-xu cũng gửi đi những giáo sĩ dài hạn và ngắn hạn.  Ngài cho mỗi nhóm sự hướng dẫn rất khác nhau vì sự kêu gọi của họ rất khác nhau.  Với nhóm ngắn hạn 12 sứ đồ, Chúa Giê-xu phán, “Đi đường, các con đừng đem theo gì cả; đừng đem theo gậy, túi, thực phẩm, tiền bạc, cũng đừng đem theo hai áo choàng. Các con vào nhà nào, cứ ở lại đó cho đến khi đi. Nếu thành nào người ta không tiếp đón các con thì khi ra khỏi thành ấy, hãy phủi bụi nơi chân để tỏ ý đối kháng với họ.” (Lu-ca 9:3-5). 

            Tuy nhiên sau này, trong buổi Tiệc Cuối với nhau, Chúa Giê-xu biết Ngài sắp rời các môn đồ và muốn họ đi ra làm sứ giả cho Ngài đến những quốc gia trên thế giới.  Lần này Chúa Giê-xu gửi họ đi phục vụ dài hạn.  Ngài phán, “‘Khi Ta sai các con ra đi, không bạc, không bao, không giày dép, các con có thiếu gì không?’ Họ thưa: ‘Dạ không!’ Ngài bảo tiếp: ‘Nhưng bây giờ, ai có túi bạc hãy lấy đem đi; ai có bao cũng vậy; ai không có gươm hãy bán áo mà mua.’” (Lu-ca 22:35-36).

            Như Chúa Giê-xu đã huấn luyện các môn đồ Ngài, mỗi giáo sĩ Trở Lại Giê-ru-sa-lem nhận được sự huấn luyện nhiều lãnh vực.  Những điều này là:

1.      Cách nào để vượt qua rào cản văn hóa và chướng ngại khác.  Các giáo sĩ chúng tôi được huấn luyện giao tiếp văn hóa.

2.      Cách nào để tiếp cận các nhóm đặc biệt.  Những ai sẽ làm việc vùng Hồi Giáo được huấn luyện cách hiệu quả truyền giáo cho Hồi Giáo.  Những ai nhắm vào Phật Giáo được dạy thể nào người Phật Giáo quan điểm về thế giới.  Mỗi nhân sự cầu xin Chúa bày tỏ chiến lược của Ngài ra.

3.      Cách nào chịu đau đớn và chết cho Chúa.  Chúng tôi xem xét những gì Kinh Thánh nói về khổ nạn, và nhìn xem cách nào dân sự Chúa đã bỏ mình cho sự tấn tới tin lành suốt lịch sử.

4.      Cách nào làm chứng Chúa.  Chúng tôi dạy cách làm chứng cho Chúa trong mọi hoàn cảnh, trên xe lửa hoặc xe buýt hoặc ngay cả đang ở trong xe công an trên đường hành quyết.

5.      Cách nào trốn thoát.  Chúng tôi biết đôi khi Chúa gửi chúng tôi vào tù để làm chứng cho Ngài, nhưng chúng tôi cũng tin rằng ma quỉ đôi khi cũng muốn chúng tôi bị tù để ngưng công tác Chúa đã gọi chúng tôi làm.  Chúng tôi dạy các giáo sĩ kỹ năng đặc biệt chẳng hạn cách tháo còng tay trong 30 giây và cách nhảy khỏi cửa sổ lầu hai mà không bị thương.

Đây thật không phải chủng viện hoặc trường Thánh Kinh tiêu chuẩn!  Nếu bạn có dịp thăm viếng chúng tôi, bạn sẽ thấy người bị trói hai tay sau lưng nhảy từ cửa sổ lầu hai.  Chúng tôi rất nghiêm trọng về việc hoàn thành định mạng nơi Chúa.  Không đòi hỏi ít hơn được nếu chúng tôi phải đánh đổ bức tường ngăn cản người Hồi Giáo, Phật Giáo và Ấn Độ Giáo biết về sự hiện diện ngọt ngào của Chúa Giê-xu.


Đội Ngũ

Trong quân đội, một số binh sĩ thực hiện phục vụ chiến lược dài hạn trong khi người khác được giao công tác ngắn hạn như chiếm lấy một mảnh đất hoặc thành lập đồn ven biển.  Một số là tư lệnh, người khác là chiến lược gia hoặc nhân viên hậu cần.  Có nhiều vai trò khác nhau, nhưng không cái nào quan trọng hơn cái nào.  Tất cả phải được thực hiện tỉ mỉ để quân đội hoàn thành bổn phận.  Cũng y vậy đối với phong trào Trở Lại Giê-ru-sa-lem.  Sẽ có lãnh đạo, huấn luyện viên, người cầu thay và người vận động.  Cũng sẽ có đội ngũ mục sư tận hiến chăm sóc nhu cầu thuộc thể và thuộc linh cho cả hai nhân sự dài hạn lẫn ngắn hạn.
            Chiến lược của chúng tôi cũng không phải gửi cá nhân hoặc cặp vợ chồng đến nơi nào đó truyền giáo cho người lạc mất.  Chúng tôi sẽ gửi đi những đội ngũ nhân sự.  Chiến lược này được dựa vào khuôn mẫu mục vụ của Chúa Giê-xu, Sứ Đồ Phao-lô và những người khác trong Tân Ước.  Có nhiều lợi điểm nếu có tổ chức đội ngũ, đặc biệt trong những nơi tăm tối tâm linh không có sự hiện diện của Cứu-thế-nhân.  Khi là một phần của đội, các nhân sự luôn luôn có người khác để thông công và khích lệ, và chia sẻ trách nhiệm.  Tài lực cũng cần được chia sẻ.  Qua nhiều năm chúng tôi cũng thấy gửi đi thành đội ngũ sinh ra lắm trái hơn gửi đi cá nhân rải rác.  

            Chúa muốn chúng tôi làm việc trong đội ngũ, không riêng rẽ.  Chúa Giê-xu có đội ngũ, Môi-se có đội ngũ, Đa-vít có đội ngũ, và Phao-lô có nhiều người làm việc với ông thành đội ngũ.

            Những đội ngũ của Phao-lô pha trộn người khác sắc tộc và tiểu sử nghề nghiệp.  Ví dụ, đội ngũ của ông gồm:

·        Phao-lô, học giả Do Thái và nghề may trại (Công Vụ 18:3)
·        Bê-rết-xin và A-qui-la, người Ý da ngăm màu trái ô-liu (Công Vụ 18:2)
·        Lu-ca, thầy thuốc (Cô-lô-se 4:14)
·        Cứu-thê-nhân từ Cyrene (ngày nay là Libya, Châu Phi) (Công Vụ 11:19-21).  Vào những ngày đó, nhiều thế kỷ trước khi lan tràn Hồi Giáo, những Cứu-thế-nhân từ Cyrene đa số có nước da đen đậm.
·        A-ri-tạc và Gai-út, từ Ma-xê-đô-ni-a ở Tiểu Á (Công Vụ 19:29)
·        Xê-na, là luật sư (Tít 3:13), và
·        Ô-ni-sim, một nô lệ (Phi-lê-môn 10)

Hãy tưởng tượng một đội ngũ như thế đến giảng tin lành ở một thị trấn!  Những người da nâu xẫm, trắng và đen yêu thương và phục vụ lẫn nhau mặc dù những dị biệt thể chất, văn hóa và ngôn ngữ.  Những đội ngũ hiệp nhất người nam và nữ từ mọi ngành nghề khác nhau từ bác sĩ và luật sư đến nô lệ.  Thật là một nhân chứng quyền năng cho thế giới lạc mất và chia rẽ!

            Lịch sử cho chúng ta thấy khi người ta cô lập hóa và lai cùng dòng, họ bị khuyết gien và trở nên yếu kém.  Cùng một nguyên lý áp dụng cho hội thánh.  Khi chúng ta cùng làm việc với người khác và hội thánh khác, chúng ta tự học hỏi lẫn nhau những sáng kiến khác nhau rồi những điểm mạnh hai bên sẽ nổi lên.  Chúa yêu thích trao đổi ý kiến, vì chúng ta nương dựa sức mạnh lẫn nhau và kết quả là Thân Thể Đấng Cứu Thế tăng trưởng mạnh hơn.

            Mặc dù Chúa đã ban khải tượng đặc biệt Trở Lại Giê-ru-sa-lem cho hội thánhTrung Hoa, Ngài cũng đem lại nhiều tín đồ không phải người Hoa để phục vụ khải tượng của chúng tôi, để cố vấn chúng tôi, để cung cấp tài lực, huấn luyện nhân sự chúng tôi trong liên lạc đa văn hóa, khuyến khích chúng tôi, và làm việc chung tay với chúng tôi.  Chúng tôi có những Cứu-thế-nhân Ả Rập đến Trung Hoa và dạy chúng tôi làm sao truyền giáo hiệu quả hơn cho người Hồi Giáo.  Tín đồ Tây Tạng đến từ cao nguyên Tây Tạng nói với hội thánh tư gia những lỗi lầm gì chúng tôi đã vô tình phạm khi truyền giáo cho Phật-tử Tây Tạng.  Những anh chị em ngoại quốc đến và chia sẻ khải tượng của họ cho chúng tôi.  Mỗi một tiếp xúc như thế đã mở tâm trí và tâm linh chúng tôi thấy một thế giới rộng lớn hơn vượt xa khỏi chúng tôi.
            Chúng tôi cởi mở và sẵn sàng đón nhận các tín hữu có động cơ trong sạch và có kỹ năng và ân tứ mà Chúa gửi đến để giúp chúng tôi hiệu quả hơn để:

             một số người làm sứ đồ, một số làm tiên tri, một số làm truyền giáo, một số làm mục   
            sư và giáo sư nhằm mục đích trang bị các thánh đồ trong công tác phục vụ,  gây dựng 
           Thân Thể Chúa Cứu Thế, cho đến khi tất cả chúng ta đạt đến sự hợp nhất trong đức tin     và trong sự hiểu biết Con của Đức Chúa Trời, tiến đến mức trưởng thành, phát triển    
          đến tầm thước vóc dáng đầy trọn của Chúa Cứu Thế. . . . từ Ngài toàn thân được kết cấu   và   hợp lại với nhau do gân cốt hỗ trợ; khi mỗi bộ phận hoạt động thích nghi thì thân      thể tăng trưởng và tự gây  dựng trong tình yêu thương.
                                                                                                                        (Ê-phê-sô 4:11-13, 16)


Tài Chánh

Chúng tôi biết ngay từ đầu phí tổn công tác Trở Lại Giê-ru-sa-lem sẽ rất cao.  Chúng tôi không nói về tiền bạc!  Nhiều Cứu-thế-nhân sẽ bị tử đạo và thống khổ khi khải tượng này mở ra.  Nhiều người sẽ đi vé một chiều, ý thức rằng họ sẽ không bao giờ trở về Trung Hoa gặp lại người thân lần nữa.

            Chúng tôi cũng ý thức rằng nó cũng sẽ tốn rất nhiều tiền.  Dù các hội thánh chúng tôi rất nghèo, chúng tôi đã quyên góp được hàng chục ngàn đô-la để ủng hộ các giáo sĩ.  Giống như hội thánh Mạc-xê-đô-ni-a, nhiều tín nhân Trung Hoa đã tự nguyện dâng tất cả gì họ có theo nghĩa đen, “Vì trong khi bị hoạn nạn thử thách ngặt nghèo thì lòng họ đầy tràn vui mừng và lúc họ nghèo khổ cùng cực thì tấm lòng giàu có rộng rãi càng dư dật.  Tôi xin làm chứng, không những họ đã tự nguyện quyên góp theo khả năng, nhưng còn vượt quá khả năng nữa.”
(2 Cô-rinh-tô 8:2-3).

            Chúng tôi thường hỏi cách nào chúng tôi sẽ tiếp trợ tiền cho phong trào Trở Lại Giê-ru-sa-lem.  Câu trả lời rất đơn giản: chúng tôi không có!  Nhưng chúng tôi tin rằng Chúa sẽ tiếp trợ, và tin rằng Ngài đã làm đến hôm nay.  Chúng tôi không biết tiền sẽ đến từ đâu để sai phái và nuôi dưỡng tất cả những nhân sự, nhưng chúng tôi có thể nói với bạn rằng chúng tôi trông vào tay Chúa tiếp trợ chứ không nơi tay loài người.  Nếu ai muốn dâng cho khải tượng này, chúng tôi rất vui mừng vì lòng họ gắn bó với chúng tôi hơn là vì quà tặng của họ.
           
            Thế nên chúng tôi không lo lắng tiền bạc sẽ đến từ đâu cho Trở Lại Giê-ru-sa-lem.  Chính Đức Chúa Trời chịu trách nhiệm cung cấp chứ không phải chúng tôi.  Trong nhiều thập kỷ chúng tôi thấy Đức Chúa Trời bằng phép lạ trợ cấp công tác ở Trung Hoa.  Chúng tôi có thể chép đầy nhiều sách về các câu chuyện về điều Ngài làm. 

            Sau đây là một lời làm chứng cần phải nhắc.  Vào những năm cuối 1980 hai nữ thiếu niên Trung Hoa từ Tỉnh Henan được Chúa kêu gọi đi băng ngang Trung Hoa đến Tỉnh Qinghai xa xôi hẻo lánh để chia xẻ tin lành cho những sắc dân thiểu số Tu và Mông Cổ sống ở đó.  Các em không được trợ cấp tài chánh, không vé khứ hồi và không nguồn liên lạc.  Cả vùng đó hoàn toàn không có tin lành.  Sau khi đến giữa vòng những sắc dân này, lòng các em tràn ngập xúc động và các em cố gắng chia sẻ sứ điệp Đấng Christ, nhưng các phụ nữ địa phương chống đối các em và đuổi các em khỏi nhà họ.  Các em buộc phải ngủ ở bất cứ chỗ nào có thể tìm được nơi trú ẩn, dưới lùm cây, trong chòi ruộng và những chỗ giống như vậy.  Các em sống chật vật, bao tử trống rỗng, và không ai chịu nghe tin lành mà các em mang đến cho họ.  Các em ở trong tình thế sẽ chết trừ khi Chúa làm phép lạ.

            Chúa không bao giờ bỏ rơi con cái Ngài lúc gian truân!  Ngày kia hai em nghe về một hang động bỏ trống mà thổ dân tránh không đến vì họ tin rằng có ma quỉ lãng vãng.  Các em gái thấy đó là sự cung cấp của Chúa và cầu nguyện đuổi những tà linh khi các em vào căn nhà mới đó của mình.  Nhưng ngay tại đó các em cũng bị quấy nhiễu.  Nhiều đêm các em rất sợ hãi vì những âm thanh các em tưởng là của bầy chó sói bên ngoài.  Sau này các em biết được những âm thanh đó đến từ bọn con trai cố dọa các em.

            Mùa đông đến và nhiệt độ tụt xuống dưới độ đông đá.  Đây thật là thời điểm thử thách gay cấn vì dân chúng từ chối mở cửa đón các em gái đó.  Các em gái cầu nguyện nhiều giờ với nước mắt, xin Chúa giúp các em.  Một đêm kia các em thật là xuống tinh thần và đói bụng.  Các em lại cầu nguyện cho đến khi ngủ thiếp.  Sáng đến các em thức dậy rồi khám phá rằng trong đêm đó nhiều nấm đã mọc lên ngay trước cửa hang động!  Các em lượm và nấu liền, rồi tạ ơn Chúa về bữa ăn đầy dinh dưỡng này!



http://www.east-site.com/images/silk_road_map.gif

                         
                - Con Đường Tằm chính (Silk Road) -


Sáng hôm sau các em lại tỉnh giấc để thấy nấm lại mọc lên qua đêm!  Điều này tiếp tục xảy ra mỗi sáng trong khoảng một năm!  Ngay cả trong mùa đông phép lạ này cũng không bao giờ ngừng, nấm mọc ngẩng đầu lên xuyên tuyết bên ngoài cửa hang động.  Các em gái đó học cách vui hưởng ăn nấm mọi cách có thể được.  Các em luộc nấm, chiên nấm hoặc chưng cách thủy nấm!  Các em ăn lúc nào cũng thấy ngon vì chúng là quà tặng từ Chúa.

            Dần dần hai em gái trẻ này bắt đầu được cộng đồng địa phương chấp nhận và từng phụ nữ một được các em hướng dẫn đến với Chúa, cho đến khi họ có được nhóm nhỏ thông công lần đầu tiên trong lịch sử các nhóm sắc tộc thiểu số này.  Sau khoảng một năm nữa, một trong hai em gái kiếm được việc làm rửa chén tại nhà hàng địa phương.  Cùng ngày em bắt đầu việc làm, nấm ngưng xuất hiện ngoài cửa hang!

            Trong nhiều năm đến nay hang “có ma” đã được dùng trong trung tâm huấn luyện Kinh Thánh cho tân tín đồ.  Giờ đây hàng trăm người đã đến với Chúa trong vùng đó.

            Khi chúng ta phục vụ Chúa, điều quan trọng là tập trung vào đặc tính Ngài và sự vâng phục vào sự dẫn dắt của Ngài.  Khi chúng ta làm vậy, chúng ta sẽ không bị lo lắng và bị nặng nề bất cứ chuyện gì, vì chúng ta biết nguồn cung cấp luôn luôn sẵn đó để làm những gì Chúa bảo Cứu-thế-nhân làm.  Như Hudson Taylor dạy, “Công việc Chúa, được làm theo cách của Chúa, sẽ không bao giờ thiếu sự cung cấp của Ngài.”  Ông không chỉ dạy lời này, ông còn chứng minh nó là đúng bằng chính đời sống ông.  Chúng ta đã thấy và đã học.

            Chúng ta cũng thấy chân lý này đúng qua đời sống Ê-li:

             Có lời của CHÚA đến với ông: "Hãy rời khỏi đây, đi về hướng đông, và ẩn mình trong khe Kê-rít, ở  phía đông sông Giô-đanh. Ngươi sẽ uống nước trong khe, và Ta đã truyền cho quạ nuôi ngươi tại đó." Vậy Ê-li đi và làm theo như lời Chúa đã phán  dạy. Ông đến sống tại khe Kê-rít, về phía đông sông Giô-đanh.  Buổi sáng, các chim quạ mang             bánh và thịt đến cho ông; chiều đến, chúng cũng mang bánh và thịt đến. Ông uống nước trong khe.                                                                                (1 Các Vua 17:2-6)

Khi Chúa bảo chúng ta làm điều gì, Ngài luôn cung cấp.

            Tuy nhiên chẳng bao lâu sau kinh nghiệm này, Ê-li bị Giê-xê-bên hăm dọa và bỏ trốn vào sa mạc.  Chúa không bảo Ê-li đến đó, nhưng Kinh Thánh chép lại, 
“Ông đứng dậy, chạy trốn để cứu mạng. . . . đi thêm bốn ngày, vào sâu trong đồng hoang. Ông đến ngồi dưới bóng một cây kim tước, và cầu xin được chết rằng: "Lạy CHÚA, con thấy đã đủ rồi. . . . hãy cất lấy mạng sống con đi. Vì con không hơn gì các tổ phụ con." (1 Các Vua 19:3-4).  

Dù Chúa không bao giờ bảo ông bỏ trốn, Ngài vẫn đầy ân sủng chu cấp cho ông bằng cách sai thiên sứ đem bánh tươi và bình nước!

            Chúa sẽ chắc chắn chu cấp tất cả nhu cầu phong trào Trở Lại Giê-ru-sa-lem nếu chúng tôi cứ trung tín với Ngài vâng theo sự dẫn dắt của Ngài.  Chi tiết cách nào chúng tôi sẽ làm nó chúng tôi để cho Ngài tính.  Ngài có thể kêu gọi mọi gia đình nông thôn ở Trung Hoa dâng hiến một con gà và trứng để giúp gây quĩ cho nhân sự Trở Lại Giê-ru-sa-lem.  Nếu Ngài làm vậy, thì sẽ có hàng triệu trứng gà mỗi tháng!  Hoặc Ngài có thể chọn chu chấp  qua các tín đồ hải ngoại có lòng với khải tượng đó.  Chúng tôi không biết; sự lựa chọn là nơi Ngài.

            Chúng tôi để ý thấy nhiều Cứu-thế-nhân phương Tây có dư dật của cải vật chất, nhưng họ sống trong tình trạng thụt lùi.  Họ có bạc và vàng, nhưng họ không đứng lên và bước trong danh Chúa Giê-xu.  Ở Trung Hoa, ít người trong chúng tôi có của cải khiến kiềm hãm chúng tôi, nên không có gì ngăn cản chúng tôi đi ra cho Chúa.  Mục vụ hội thánh Trung Hoa giống của Phi-e-rơ tại Cổng Đẹp.  Ông bảo người què rằng, “Bạc, vàng tôi không có, nhưng điều tôi có, xin tặng cho anh: Nhân danh Chúa Cứu Thế Giê-xu ở Na-xa-rét, anh hãy bước đi!” (Công Vụ 3:6).  Chúng tôi không thể cung cấp nổi những chương trình lớn và truyền giảng tin lành hoàng tráng.  Tất cả những gì chúng tôi có để cho là Chúa Giê-xu.

            Chúng tôi cầu nguyện xin Chúa sẽ dùng hội thánh Trung Hoa giúp hội thánh Tây Phương thức tỉnh và bước đi trong quyền năng Chúa Thánh Linh.  Gần như không thể được cho hội thánh ở Trung Hoa thiếp ngủ trong tình trạng hiện nay.  Luôn có điều khiến chúng tôi phải chạy, và thật khó khi vừa chạy vừa ngủ!

            Chúng tôi thấy hàng ngàn lần vấn đề không phải là nhà truyền đạo hoặc giáo sĩ đó nghèo khổ hay thiếu học vấn theo tiêu chuẩn thế gian.  Tất cả vấn đề là có tay Chúa trên người đó hay không.  “Khi đường lối một người đẹp lòng CHÚA, Ngài làm cho kẻ thù của người ấy cũng hòa thuận với người” (Châm Ngôn 16:7).  Ân tứ Chúa ban cho Cứu-thế-nhân có thể mở những cánh cửa và cơ hội khác thường đem lại kết quả vinh hiển Chúa và vương quốc Ngài được mở rộng.  “Tặng phẩm của một người mở đường cho họ, Và đem họ đến trước mặt kẻ quyền thế.” (Châm Ngôn 18:16). 

            Chúng tôi không biết cách nào Chúa sẽ chu cấp cho Trở Lại Giê-ru-sa-lem, nhưng chúng tôi quyết định để mắt hướng vào tay Chúa chứ không phải tay người.  Chúng tôi cũng tin rằng khải tượng này thật quí giá cho Chúa, và rằng Ngài sẽ không cho phép ai tham dự vào đó mà không muốn bước đi khiêm nhường và không nương dựa vào trời cao về bánh hàng ngày. “Khốn cho kẻ tin cậy loài người, Dựa vào người phàm làm sức mạnh, Và trở lòng lìa bỏ CHÚA.” (Giê-rê-mi 17:5).

           


Đội Quân Côn Trùng
           
Công tác Trở Lại Giê-ru-sa-lem và hoàn thành Đại Sứ Mạng phải đối diện những kẻ thù đầy quyền lực.  Hồi Giáo cầm giữ hơn một tỉ linh hồn trong tù ngục và mù quáng.  Phật Giáo và Ấn Độ Giáo đã thành lập hơn hai ngàn năm.  Ma quỉ thấy rất an toàn trong những thành trì lâu nay không đối thủ xuyên suốt lịch sử Cứu-thế-giáo.

            Khi những tín đồ đầy đức tin bắt đầu đem những ngọn lửa từ bàn thờ Chúa vào những vùng tăm tối, và những lửa này bắt đầu lan đến người khác và ánh sáng tăng độ, Satan sẽ nổi giận. “Nhưng khốn cho đất và biển, vì quỷ vương xuống cùng các ngươi! Nó nổi giận vô cùng vì biết thì giờ nó gần hết rồi.” (Khải Huyền 12:12).

            Satan sẽ không đầu hàng mà không chiến đấu đẫm máu!  Nhưng khi ma quỷ chống lại con cái Chúa, nó chống lại chính Chúa, và sự yếu đuối của Chúa cũng thật mạnh hơn sức mạnh ma quỷ.  Tuy thế, chúng tôi chờ đợi rất nhiều máu sẽ bị đổ ra.  Một trong những cách mạnh mẽ nhất chúng tôi có thể chiến thắng được những khổng lồ tâm linh Hồi Giáo, Phật Giáo, và Ấn Độ Giáo là cách làm chứng với chính máu mình và trải sự sống mình ra.  Với mỗi Cứu-thế-nhân bị ma quỷ cố giết, ánh sáng tin lành sẽ chiếu sáng hơn chút nữa và sự cầm giữ con người của ma quỷ sẽ nới lỏng dần dần.

            Đó không phải là đoàn quân bầy voi đem tin lành bước vào những quốc gia như Ả-rập Saudi, Afghanistan và Iran, đạp dẹp những thành lũy.  Đôi khi dường như có những nỗ lực truyền giáo đặt những kế hoạch “voi” -- những chiến lược khổng lồ qui mô để chôn vùi những thành trì ma quỷ và khiến nó phải thả tù nhân của nó ra.  Nhưng rất dễ cho lính biên phòng khám phá con voi đang bước vào xứ họ!  Nó gây nhiều tiếng động và không thể dấu mình được.   Đàn voi dễ bị bắt vì chúng di chuyển chậm chạp và dễ bị thấy.  Đây là điều dường như công tác truyền giảng thực hiện ngày nay.  (Xin hiểu rằng chúng tôi nói chung chung ở đây, vì chúng tôi biết nhiều dân sự Chúa khắp nơi thế giới đang lao khổ trong những quốc gia khó khăn này trong nhiều năm.  Xin Chúa ban phước họ!)

            Thay vì là đoàn quân voi, chúng tôi tin rằng Chúa muốn sai đoàn quân côn trùng và sinh vật bò sát để làm sụp đổ nhà của Phật, nhà của Ấn Độ Giáo, và nhà của Mohammed.

            Hội thánh Trung Hoa không mạnh mẽ theo từ ngữ loài người.  Chúng tôi không có nhiều tiền hay bất cứ kế hoạch qui mô nào.  Nhưng chúng tôi là đoàn quân kiến nhỏ, côn trùng và mối mọt biết cách hoạt động ngầm dưới đất, vì đó là cách chúng tôi đã học để hoạt động ở Trung Hoa trong nhiều thập kỷ.  Lời Chúa bảo chúng tôi cách nào chúng tôi chiến đầu trận chiến tâm linh và khích lệ lớn lao cho những sinh vật nhỏ bé như chúng tôi:

            “Hỡi sâu bọ Gia-cốp, hỡi những người Y-sơ-ra-ên:       Đừng sợ. Ta sẽ giúp đỡ ngươi." Ngài là Đấng cứu chuộc ngươi, Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên, CHÚA phán như thế.  "Nầy, Ta sẽ làm cho ngươi thành một công cụ đập lúa mới, Bén và có nhiều răng.  Ngươi sẽ đập các núi và đánh tan chúng. Ngươi sẽ làm các đồi trở thành như rơm rạ.  Ngươi sẽ sàng sảy chúng rồi gió thổi đi; Một cơn gió lốc sẽ làm chúng tan tác. Còn ngươi sẽ vui mừng trong CHÚA      Và tôn vinh trong Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên.”                                                                                                                                                                                                             (Ê-sai 41:14-16)

Trong khi con voi không thể tiến vào vùng cấm địa, những côn trùng và kiến nhỏ có thể đi bất cứ đâu.  Chúng có thể bò vào đền thờ, nhà thờ Hồi Giáo và thậm chí cung vua.

            “Có bốn vật nhỏ trên trái đất Nhưng chúng cực kỳ khôn ngoan: Kiến là loài không có sức mạnh, Nhưng chúng dự  trữ thực phẩm cho mình trong mùa hè. Thỏ là loài sức yếu      Nhưng chúng làm ổ trong đá. Cào cào không có vua Nhưng tất cả đều tiến lên theo hàng lối. Thằn lằn người ta có thể lấy tay bắt Nhưng nó lại ở trong đền vua.”
                                                                                                           (Châm Ngôn 30:24-28)

Đây là cách các Cứu-thế-nhân Trung Hoa sẽ hoạt động trong mục vụ Trở Lại Giê-ru-sa-lem.  Chúng tôi không gây ồn ào, nhưng sẽ yên lặng và bí mật làm công tác Chúa ngấm ngầm.  Chúng tôi sẽ khó bị khám phá.  Bạn có lẽ không nghe những báo cáo thành công từ Trung Đông hoặc Đông Nam Á về hội thánh tăng trưởng, nhưng biết chắc rằng đoàn kiến, côn trùng và mối mọt của chúng tôi đã ở đó, yên lặng làm việc, từ từ lung lay nền tảng Hồi Giáo, Phật Giáo và Ấn Độ Giáo.  Bạn sẽ không thấy bất kỳ tòa binhđing nhà thờ nhỏ hoặc lớn kết quả từ nỗ lực của chúng tôi vì chúng tôi quyết làm những gì Chúa đã dẫn chúng tôi làm ở Trung Hoa năm mươi năm qua và thành lập những nhóm thông công thuộc linh của các tín đồ nhóm họp ngay trong nhà họ.  Chúng tôi sẽ không xây một binhđing nhà thờ nào bất cứ nơi đâu, nhưng Chúa sẽ xây dựng hội thánh Ngài bằng những hòn đá sống, Chúa Giê-xu là đá góc nhà.

            Mối mọt rất khó bị khám phá.  Chúng phá hoại bên trong tường và bên dưới sàn nhà.  Thường thường, chủ nhà không biết  rằng cấu trúc đồ sộ đang bị ăn mòn cho đến khi quá trễ và tòa nhà sụp đổ thành đống!  Mối mọt có thể làm điều ngay cả voi cũng không thể làm nổi.

            Có nhiều ví dụ Kinh Thánh về nhưng sinh vật nhỏ bé gây tàn phá nặng cho những tòa nhà khổng lồ.

            Pha-ra-ôn kiêu hãnh ngạo mạn từ chối để dân Chúa ra đi, nên để khiến ông suy nghĩ lại Chúa không sai đoàn quân thiên sứ mạnh mẽ nhưng khiến một loạt tai vạ gồm cóc, muỗi và ruồi.  Môi-se nói với Pha-ra-ôn điều Chúa sẽ làm:

            Nếu không, Ngài sẽ sai ếch nhái đến, tràn khắp bờ  cõi Ai-cập.  Sông ngòi sẽ đầy lúc nhúc ếch nhái.   Chúng sẽ nhảy vào cung, vào tận phòng ngủ của vua, đầy cả giường. Trong nước Ai-cập, nhà nào cũng sẽ đầy ếch nhái; ếch nhái trong lò, trong bếp, trong cả thùng nhồi bột; ếch nhái sẽ bò lên người của mọi công dân Ai-cập, bò lên cả mình vua."
                                                                                                                          (Xuất Hành 8:2-4)

Pha-ra-ôn không thấy lý do gì phải lo lắng về lũ nô lệ Do Thái bị áp bức và vua không tỏ sự kính trọng Chúa.  Nhưng khi những sinh vật nhỏ bé này quấy rầy vua trong phòng ngủ cung điện thì vua mới để ý!  Đôi khi không phải khởi đầu rầm rộ mới hiệu quả nhất, nhưng là những nỗ lực hiệp nhất của những con sâu nhỏ.

            Trong chương hai sách Giô-ên, chúng ta thấy lời diễn tả sống động về quân đội cào cào mà Chúa đề cập đến như “đội quân hùng hậu Ta sai đến” (Giô-ên 2:25).  Mặc dù Giô-ên đề cập đến quân xăm lăng Ba-by-lôn thời đó, đặc tính đoàn quân đó đáng noi theo.  Hãy xem tại sao đoàn quân cào cào này rất hiệu quả:

             Thấy đội quân, người người phát cơn đau quặn thắt, Mọi gương mặt đều thất sắc. Chúng chạy xông tới như binh sĩ, Chúng leo tường thành như chiến sĩ; Ai nấy tiến theo đường mình, Không lấn đường kẻ khác. Chúng không xô đẩy nhau, Ai nấy tiến theo đường mình; Chúng tụt xuống đường hầm Mà không rã ngũ. Chúng nhảy ùa vào thành, Chạy       trên tường, Leo vào nhà, ngang qua cửa sổ, Như tên trộm. . . Tiếng CHÚA vang dậy trước mặt đội quân Ngài. Đội quân Ngài thật đông đảo lắm, Kẻ thi hành mạng lịnh Ngài thật hùng mạnh. Ngày của CHÚA thật vĩ đại, Đáng kinh sợ vô cùng. Nào ai  chịu nổi?   
                                                                                                                     (Giô-ên 2:6-9, 11)

Kiến và mối có tinh thần đồng đội.  Chúng quá nhỏ nên biết mình không thể làm gì một mình được, nên chúng cùng làm việc để đạt mục tiêu, “chúng cùng tiến theo hàng ngũ.”  Lúc những lãnh đạo các quốc gia nhận thức ra được, thì đoàn quân xâm lăng kiến và côn trùng đã tràn ngập giữa họ, quá trễ rồi không thể đuổi chúng đi!

            Hê-rốt là ông vua rất ít để ý đến Chúa Trời hoặc dân sự Chúa Trời.  Giống những quốc gia trên thế giới, ông hãnh diện, phô trương và kiêu căng, không sợ Chúa Trời hay người.  Ông là luật pháp cho chính mình, nghĩ rằng quyền hành của mình là tối hậu, triều đại mình là bất biến.  Chắc chắn đây là điều nhiều quốc gia Hồi Giáo, Phật Giáo và Ấn Độ Giáo cảm thấy ngày nay!  Họ tin rằng họ có chân lý, quá cố thủ trong truyền thống họ đến nỗi họ mau lẹ bách hại bất cứ dấu vết Cứu-thế-giáo nào và tuyệt diệt những dấu hiệu nhỏ nhất của ánh sáng tâm linh mà Chúa đầy ân sủng đã gửi đến cho họ.  Dại dột thay là họ!  Họ không biết Chúa nắm hết quyền bính trên trời dưới đất! (Ma-thi-ơ 28:18).  Họ nghĩ họ hoàn toàn an toàn, không ý thức rằng Vua của muôn vua và Chúa của muôn chúa sẽ hủy diệt hết thảy họ bằng hơi thở Ngài.  Như tiên tri Ê-sai tuyên bố, “quyền cai trị sẽ ở trên vai Ngài” (Ê-sai 9:6).

            Hãy suy nghĩ điều đã xảy ra cho vua Hê-rốt.  Ngày kia vua Hê-rốt, “Đến ngày đã ấn định, Hê-rốt mặc triều phục, ngồi trên tòa ban huấn thị cho dân. Dân chúng tung hô vua: ‘Đây là tiếng nói thần linh chứ không phải tiếng người’” (Công Vụ 12:21-22). 

            Hê-rốt ắt hẳn cảm thấy mọi sự đều rất tốt đẹp cho vua lúc đó.  Vua đã thành công làm nổi danh mình, và giờ đây dân chúng đang hoan hô ca ngợi vua.  Nhưng điều mà vua Hê-rốt không nhận ra là quyền bính của ông chỉ do Chúa ban cho mà thôi, và Chúa sắp sửa lấy nó đi: “Lập tức một thiên sứ của Chúa đánh Hê-rốt vì vua không quy vinh quang về Đức Chúa Trời và vua bị trùng cắn mà chết. Nhưng Đạo Chúa tiếp tục tăng trưởng và phát triển.” (Công Vụ 12:23-24). 

            Hê-rốt chết, nhưng lời Chúa tiếp tục con đường vinh hiển, thay đổi lòng và trí người nam và nữ, trai và gái từ mọi quốc gia, bộ lạc và ngôn ngữ.  Không gì từng có thể đánh bại bước tiến của lời Chúa.  Như tiên tri Ê-sai nói, “Cỏ khô, hoa rụng Nhưng Lời Đức Chúa Trời chúng ta đứng vững đời đời.” (Ê-sai 40:8)  Tác giả Thi Thiên cũng cùng quan điểm, “Lạy CHÚA, lời Ngài đứng vững đời đời trên trời.” (Thi 119:89), và Chúa Giê-xu cũng nói vậy, “Trời đất sẽ qua đi, nhưng lời Ta chẳng bao giờ qua đi.” (Lu-ca 21:33). 

            Khi các giáo sĩ chúng tôi đem ngọn cờ Chúa vào những quốc gia tối tăm, có lẽ bạn sẽ không nghe gì về chuyện đó.  Thực ra, chúng tôi mong bạn sẽ không biết đặc biệt điều gì chúng tôi đang làm, vì nếu bạn nghe về hoạt động của chúng tôi, nghĩa là chính phủ những vùng đang tìm cách giữ Cứu-thế-giáo ngoài biên giới họ cũng sẽ biết những gì chúng tôi đang làm.  Tốt hơn là để họ khám phá ra Chúa Giê-xu đã đến và chiếm lấy nhà họ khi đã quá trễ để làm điều gì đó!  Bởi ân sủng Chúa chúng tôi sẽ giống những côn trùng, kiến và mối mọt nhỏ bé, đang yên lặng và bền bỉ hành động, đang làm lung lay nền nhà Phật, Ấn Giáo và Mohammed, cho đến khi nó sụp đổ.
           
 (Còn tiếp)