Tổng số lượt xem trang

Thứ Ba, 1 tháng 11, 2011

Thấy Chúa Giê-su

Có bao giờ bạn thấy Chúa Giê-su?  “Ai là Chúa Giê-su được?” Nhiều người hỏi ngược lại vậy.  

Các môn đồ không nhận diện ra Chúa Giêsu.  Chúa dạy họ: "Thấy ai đói con cho ăn; thấy ai khát con cho uống; thấy ai lõa lồ con cho mặc; thấy ai khách lạ con tiếp rước; thấy ai bịnh con thăm; thấy ai tù con viếng. Ấy là con làm cho Ta." (Mathiơ 25).  Họ không thấy nên không làm.  Thấy rồi mới làm được.  
Họ chưa quen thấy Chúa trong anh chị em cùng gia đình đức tin.  

Khi chúng ta tin Chúa, Thánh Linh ngự trong chúng ta, nghĩa là Chúa Trời Ba Ngôi ngự trong chúng ta.  Hài nhi Giê-su giáng sanh ra trong máng cỏ súc vật.  Đấng Cứu Thế Phục Sinh ngự trong mỗi môn đồ đau khổ.  Để phục vụ Chúa, trước hết phải thấy Chúa qua những anh chị em khốn khổ đó. 

Trong tang lễ Bác Lân, ít nhất hai lần tôi nghe ai đó nói: “Sao Chúa lại để Bác bị stroke nằm liệt 21 năm?  Bác đi vậy mà khỏe cho người sống!”  Đó không phải là cái nhìn của Chúa Giê-su.  Với con mắt Chúa Giê-su, Bác Lân đồng hành với Chúa trong mục vụ của một thống khổ nhân.  Cũng như Chúa Giê-su dạy môn đồ cầu nguyện, vì họ không biết phải cầu nguyện thế nào, Bác Lân dạy tôi rất nhiều về cầu nguyện.  Có ai gặp thăm Bác Lân mà không buộc phải cầu nguyện?  Có ai viếng  Bác Lân mà lòng lại không chùng xuống khi nhìn thấy Bác “bị áp bức và khổ sở nhưng không hề mở miệng. Như chiên bị dẫn đi làm thịt, như cừu câm nín đứng trước kẻ hớt lông.”  Gặp Bác Lân là phải cầu nguyện.  

Chúng ta có thấy Chúa Giêsu qua Bác Lân?  Bác Lân dạy chúng ta cầu nguyện: cầu nguyện bằng những lời than thở không nói nên lời, cầu nguyện từ sâu thẳm tấm lòng.  Cha trên trời sẽ nghe chúng ta từ nơi kín nhiệm đó.

  Thank you, Bác Lân!