By Thang Chu April 7, 2014
Ma-thi-ơ 9:18 Đức Giê-su còn đang nói, một viên quản lý hội đường
đến quỳ gối thưa: "Con gái tôi vừa mới chết, nhưng xin Thầy đến đặt tay
trên nó thì nó sẽ sống." 19 Ngài đứng dậy đi với ông ta, các môn đệ cùng theo. 20 Bấy giờ, có một người đàn bà bị bệnh xuất huyết đã
mười hai năm, đến phía sau sờ gấu áo Ngài, 21 vì tự nghĩ rằng: "Nếu ta chỉ sờ gấu áo Ngài,
thì sẽ được lành bệnh." 22 Đức Giê-su quay lại, thấy người đàn bà, thì bảo:
"Con ơi, hãy vững tâm, đức tin con đã chữa lành cho con." Ngay lúc ấy,
người đàn bà hết bệnh. 23 Đức Giê-su vào nhà người quản lý, thấy mấy người thổi
sáo nhà đám và đám đông đang xôn xao. 24 Ngài bảo: "Ra ngoài đi! Đứa bé này không chết
đâu, nhưng nó đang ngủ." Họ chế nhạo Ngài. 25 Khi đám đông bị đuổi ra ngoài, Ngài đến cầm tay em
bé, thì nó ngồi dậy. 26 Tin này đồn ra khắp vùng đó. 27 Khi Đức Giê-su rời khỏi chỗ đó, có hai người mù theo
sau kêu lớn: "Con vua Đa-vít, xin thương xót chúng con!" 28 Khi vào nhà, hai người mù đến gần Ngài. Ngài hỏi:
"Các con có tin rằng Ta làm được việc này không?" Họ trả lời:
"Thưa Chúa, tin." 29 Ngài sờ mắt họ và phán: "Hãy sáng mắt như các
con đã tin." 30 Mắt họ được sáng. Đức Giê-su nghiêm nghị dặn:
"Nầy, đừng cho ai biết việc nầy." 31 Nhưng họ đi ra, đồn về Ngài khắp vùng đó. (BDM).
Câu chuyện trên cho thấy Chúa Giêsu
chữa bịnh ba loại người với ba rào cản khác nhau ngăn phước hạnh của Chúa.
Viên cai nhà hội. Ông là thành
phần lãnh đạo Do Thái giáo địa phương. Đám
tang đang tổ chức. Nghi thức tôn giáo đang tiến hành. Mọi người đang hiện diện, gồm gia đình, họ hàng,
thân bằng quyến hữu, đồng nghiệp, quan chức chính quyền, quan chức tôn giáo. Nhưng ông đã vượt qua tất cả rào cản khổng lồ
này, sẵn sàng mất quyền lợi và chức vụ, để liều lĩnh mời Chúa Giêsu đến. Kết quả: Con gái ông được sống lại. Thật là phước hạnh cho gia đình!
Phụ nữ rong huyết. Theo luât
lệ thời đó, bà phải bị cách ly khỏi xã hội, nhất là không hiện diện nơi công cộng. Nhưng bà đã vượt qua nhũng rào cản này; vượt qua sức
lực yếu đuối của người nữ yếu đuối, lại thêm kiệt quệ vì bệnh rong huyết 12 năm tưởng chừng vô tận; vượt qua đoàn người chen lấn; vượt qua thành kiến xã hội; vượt
qua sự khinh dễ; để sờ được gấu áo Chúa Giêsu.
Kết quả: Bà được lành bịnh sau 12 năm đau đớn. Thật là phước hạnh cho bản thân!
Hai người mù. Theo định kiến
thời đó, mù là do tội lỗi gây ra. “Thưa
thầy, tội lỗi của ai? Của người nầy hay
cha mẹ mà người nầy bị mù ?” (Giăng 9:2). Không những
thế, mù là gánh nặng cho xã hội, phải đi ăn xin, bị ruồng rẫy. Hai người mù này bất lực vì không thấy đường, nhưng họ vẫn nghĩ ra cách vượt qua những rào cản để đến với Chúa. Họ dùng vũ khí duy nhất còn lại thay cho đôi
mắt mù: họ la lớn. Kết quả: Họ được sáng
mắt. Họ liền đem tin lành “đồn về Ngài khắp
vùng đó.” Thật là phước hạnh cho tập thể!
Ba thành phần xã hội trên đều có rào cản
khổng lồ riêng ngăn họ đến với Chúa. Nhưng
khi vượt qua, họ đem phước hạnh cho bản thân, gia đình, và tập thể.
Bạn thuộc thành phần xã hội nào? Rào cản của bạn có khổng lồ như họ không?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét