Tổng số lượt xem trang

Thứ Ba, 1 tháng 5, 2012

Cầu Nguyện là Chìa Khóa

*(www.mondoJesus.blogpspot.com)  Chúng ta thường hay kể chuyện Tây chuyện Tàu để khích lệ nhau trong Chúa.  Nhưng thật cảm động hơn nhiều khi nghe chuyện Việt quê hương vì biết rằng Chúa Giê-su đang thăm viếng và thương xót đồng bào ta.  Bài viết sau đây là hồi âm của MS Trịnh Dũng qua cảm động bài Mốc Lịch Sử. 
 
 
-- Đọc qua bài viết Mốc Lịch Sử của Ms Thu tôi thật cảm động tạ ơn Chúa lắm, tình yêu của Ngài thật kỳ dịu cho mỗi cuộc đời chúng ta, cho dù cuộc đời nầy đầy sóng gió, gian nguy... Nhưng Chúa vẫn thương mình. 
 
Ông bà Mục sư Thu thật là một tôi con của Chúa lựa chọn, và Ngài luôn có chương trình tốt nhất cho gia đình Mục sư Thu, nếu Chúa không cho phép mọi tai ương sảy ra thì liệu mình có biết rõ về Chúa Giê-Su và hết lòng tìm kiếm Ngài hay không, phải không thưa Mục sư ?
 
Thưa Mục sư! Đại gia đình tôi cũng vậy, Phụ thân tôi trước 1975 là quân lực VNCH, ông bị thương đúng vào năm mậu thân, như Mục sư gọi là Mốc Lịch Sử, vì cứu một người bạn cùng hành quân tại Huế bị thương, nên phụ thân tôi đạp phải trái mìn ba râu, bị đứt lìa một chân bên phải, thương tích đầy mình, lúc đó tôi mới tròn 2 tuổi sống với mẹ trong khu trại gia binh, Đà Nẵng, Quận Sơn Trà.
 
Mãi đến năm 1975 vì thời cuộc, nên cả gia đình tôi phải bỏ của chạy lấy người, vào miền nam sinh sống tại rừng lá, Bình Tuy, Thuận Hải nay là Bình Thuận rừng thiên nước độc cả nhà tôi ai cũng bị sốt rét, em trai tôi bị sốt hấp hối trên gường bệnh, mà trong túi không có một đồng xu nào để mua thuốc, trong lúc nguy cơ tuyệt vọng gia đình tôi gặp được Ms Trần Tuôi nói về Chúa Giê-Su, ông cầu nguyện cho cả nhà tin nhận Chúa Giê-su, và cầu nguyện xin Chúa chữa lành trên em trai tôi...Qủa thật điều lạ lùng em tôi được Chúa chữa lành được sống lại. 
 
Phụ thân tôi bỏ thuốc lá bỏ rượu sốt sắng đi thờ phượng Chúa, tới năm 1979 nhà thờ Phúc âm bị đóng cửa không cho nhóm lại, chúng tôi phải thờ phượng Chúa tại gia đình mãi đến năm 1986 tôi bước ra đi truyền giáo tại vùng cao nguyên Đắc-Lăk, mở Hội Thánh nhiều đồng bào dân tộc thiểu số tin nhận Chúa.  Quyền năng phép lạ Chúa sãy ra trên kẻ bệnh, người bị tà ma ám.... Cầu Nguyện Cầu nguyện kiên ăn, Chúa đã chữa lành...
 
Không có một điều chi mà chúng tôi cầu nguyện với Chúa mà Ngài không trả lời.
 
Năm 2006 phụ thân tôi bị bệnh, loét bao tử dương tính, bị tiến tuyền liệt...trong lúc đau đớn 2 chứng bệnh trên phụ thân tôi đi điều trị thì bác sĩ bệnh viện báo ông bị thêm chứng bệnh ung thư gan độc tính bên trái, gan mỗi ngày mỗi to làm tim không đập được, bác sĩ báo với gia đình cách tốt nhất là mổ để kéo dài sự sống thêm từ 3-6 tháng... Bệnh viện Ung bứu, bệnh viện chợ rẫy, bệnh viện Hoàn Mỹ.. cả 3 bệnh viện điều chẩn đoán ung thư gan độc tính kết luận K, phải mổ... Tôi quyết định không mổ 3 tháng 6 tháng rồi cũng chết thôi cầu nguyện, cầu nguyện thiết tha với Chúa.
 
Thật lạ thay Chúa đã chữa lành hết hẳn 3 chứng bệnh trên, bao tử, tiền tuyến liệt, đặc biệt là Ung thư gan được Chúa chữa lành, cục ung to bây giờ teo nhỏ lại và có triệu chứng tiêu luôn bác sĩ nói vậy cho đến bây giờ ba tôi rất khỏe trôi qua hơn 4 năm rồi, ba tôi vẫn hầu việc Chúa vẫn mở mang Hội Thánh là chủ điểm nhóm tại nhà y như lời cầu nguyện của ba tôi là : Xin Chúa cho Hội Thánh của con con đang thành lập bao giờ trưởng thành thì lúc đó Chúa cất mạng sống con đi cũng được...
 
Mới đây nhất là ngày 15 tháng 3 năm 2012 đang đi bộ trên nương rẫy với cái chân giã nặng nề từng bước chậm chạp thình lình một con bò mang chiếc xe cộ tông vào sau lưng của phụ thân tôi gãy rời 3 cái ba sườn số 7,8,9 xương bắn xỉa vào màng phổi nhưng chỉ chạm thôi chưa thủng, tạ ơn Chúa cái chết trong gan tấc, nhưng Chúa đã đỡ làm cho phổi không bị xương đâm thủng, bác sĩ bệnh viện Hàm Tân nói, xương sườn của Ông đã gãy rời ít nhất ông phải nằm mất 3 đến 4 tháng xương mới lành và đi lại được...Chúng tôi hết lòng cầu nguyện xin Chúa cất đi những cơn đau, và sớm hồi phục bệnh cho ba tôi. Cảm tạ ơn Chúa chỉ 11 ngày thôi ba tôi đi lại thờ phượng Chúa được mãi tới bây giờ và không có một chút đau nhức nào cả... Nhiều người hỏi tại sao mà ông đi lại được sớm vậy ba tôi nói cũng như kinh nghiệm lâu nay là Cầu Nguyện Cầu Nguyện không việc chi mà Chúa không làm được.
 
Tạ ơn Chúa bây giờ Chúa đã cho Hội Thánh Báp-Tít Cộng Đồng Dân Tộc VN mà Chúa đã giao thác cho chúng tôi hơn 35 điểm nhóm khắp 10 tỉnh miền Trung cao nguyên 10 sắc tộc thiểu số, 45 anh em nhân sự nồng cốt đều dâng mình hầu việc Chúa tình nguyện và thầm lặng. Cảm tạ Chúa Ngài thật là vĩ đại. Không việc chi chúng ta hết lòng cầu xin mà Ngài không nhậm lời Chúa còn làm những điều quá sức sự suy tưởng của chúng ta, tạ ơn Chúa lắm...
 
Cầu nguyện, cầu nguyện là chìa khóa vạn năng để mở thoát mọi nan đề, mọi nhu cầu tạ ơn Chúa. Tạ ơn Chúa đã cho tôi biết được hoàn cảnh của Mục sư Thu người đã kinh nghiệm trong sự cầu nguyện.
 
Xin Chúa Thánh Linh tiếp tục thêm sức cho Mục sư Thu và hậu tự ông sống vui thỏa kinh nghiệm được sự ban ơn dư dật của Ngài.
 
Trong Christ,
 
Ms Trịnh Dũng

Không có nhận xét nào: