By Thang
Chu
April 20, 2014
Tâm trạng của
cậu bé mới đi học lần đầu được tả bởi văn sĩ Thanh Tịnh là: “Hàng năm cứ vào cuối
Thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên cao có những đám mây bàng bạc. . . Con
đường này tôi đã đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên tôí thấy lạ: Hôm nay tôi
đi học!”
Tâm trạng của
một người mới xuất viện sau một năm nằm liệt nhà thương là: Trời xanh lạ và đẹp
quá!
Tất cả tâm
trạng đó tóm tắt lại hai chữ: Bình an. “Cho
tôi xin hai chữ bình an” đã thành câu tục ngữ Việt Nam hiện đại.
Cuộc gặp gỡ đầu
tiên giữa Chúa Giêsu sau khi phục sinh và các sứ đồ cũng bắt đầu hai chữ bình
an: “Bình an cho các con” (Lu-ca 24:36).
Nghĩa là Chúa Giêsu ban cho họ sự sống mới bao phủ bởi bình an thay cho sợ hãi, lo nghĩ, thắc mắc, tuyệt vọng,
vỡ mộng.
Cuộc sống các
môn đồ sau phục sinh đó không chỉ mới
mà còn mạnh. Mạnh vì họ phải là nhân chứng cho phục
sinh. “Các con là nhân chứng về các điều
ấy” (Lu-ca 24:48).
Khi nói nhân
chứng tức là có vụ án. Có án là có xử. Có xử là có bên kiện và bên bị kiện.
Satan là kẻ
kiện cáo Chúa Giêsu đưa đến cái chết của Ngài.
Nhưng phục sinh biện minh cho sự vô tội của Chúa Giêsu. Và môn đồ được vinh dự chứng kiến phục sinh nên
phải làm nhân chứng. Cái giá phải trả
cho nhân chứng là đối diện nguy hiểm vì Satan sẽ tìm cách diệt nhân chứng.
Cho nên nhân
chứng phải mạnh mẽ để không sợ kẻ hủy diệt và hoàn thành sứ mạng làm nhân chứng.
Nhưng trước
khi Chúa Giêsu giao sứ mạng làm nhân chứng cho các môn đồ, Ngài nhắc lại các lời
đã tiên tri về phục sinh của Môi-se, các tiên tri, các thi thiên, gom lại thành
Kinh Thánh. “Tất cả những điều chép về
Ta trong Kinh Luật Môi-se, các Kinh Tiên Tri, và các Kinh Thánh Thi phải được ứng
nghiệm. . . Thánh Kinh đã ghi: ‘Chúa Cứu Thế phải chịu đau đớn đến ngày thứ ba
phải sống lại từ cõi chết.’” (Lu-ca 24:44).
Nghĩa là Thượng
Đế đã có kế hoạch phục sinh từ sáng thế; tức là đã có kế hoạch cho sự sống mãi đời đời từ sáng thế.
Vậy, sự sống
lại của Chúa Giêsu ban cho bạn và tôi sự sống mới, sống mạnh, sống mãi.
Đời không còn
là một chữ T (tình, tiền, tù, tội) nữa, nhưng là chữ M (mới, mạnh, mãi).
Đời là 3M! Ha-lê-lu-gia!