(*mondoJesus.blogspot.com) Hôm
qua Chúa đưa hai chúng tôi, một già một trẻ, cách nhau 34 năm tuổi đời, đều là
mục sư, gặp nhau để giúp đỡ và khích lệ nhau.
Cả
hai đều đến với Chúa qua những ngã đường khác nhau để chung điểm hội tự tại thập
tụ giá.
Mục
sư Thu, cựu đại uý chiến tranh chính trị miền Nam, lập tới lập lui chuyện Tết Mậu
Thân 1968 là điểm mốc lớn cho nước Việt cũng như chính gia đình ông.
Ngay
sau Tết, vừa thoát những lằn tên mũi đạn, vợ ông bị té xe honda. Bàn chân bà bị kẹt và cuốn vòng theo bánh xe
vô tình quay tít theo sức máy.
Mấy
tháng liền sau đó, bà đau đớn vì bàn chân không xoay trái xoay phải mà xoay ngược
xoay xuôi, và trải qua cuộc giải phẩu thất bại.
Nghĩa là, dáng đi của bà không còn nghiêng nước nghiêng thành nhưng nghiêng
trước nghiêng sau!
Trên
giường bịnh đau đớn, bà với tay lấy cuốn Kinh Thánh người bạn Tin Lành tặng
chồng bà đã bám nhiều bụi bặm. Bà nghĩ,
“Cả gia đình mình đạo gốc Công Giáo từ
bao đời, nhưng cứ thử xem Kinh Thánh nói gì.”
Lần
đầu tiên bà đọc Lời Chúa và đúng ngay vào câu chuyện Chúa Giê-su chữa lành người
tàn phế ở hồ Bethesda được sứ đồ Giăng ghi lại (chương 5:1-9). Bà nghĩ,
“Người tàn phế này đã chờ 38 tám năm bên hồ mong được chữa lành mà không ai giúp. Thế mà Chúa đã chữa lành cho. Vậy mình thử xin Chúa chữa lành xem.”
Vửa
xin Chúa xong, bà thử đứng dậy đi. Lạy
thay, bà đi được từ từ. Từ giường ra phòng.
Từ phòng ra cổng. Từ cổng ra đường. Bà vui mừng tột độ la lớn, “Chúa Giê-su
chữa lành cho tôi rồi!”
Cả
xóm bu lại xem, rồi cả làng phi trường Nha Trang chứng kiến phép lạ chữa lành của
Đấng Sống Giê-su.
Tiếng
lành đồn gần, tiếng dữ đồn xa, nhưng phép lạ đồn xa hơn; lại thêm chồng bà cũng
được Chúa ban cho ơn chữa bịnh, cả trăm rồi cả ngàn người làng xã Công Giáo khắp
nơi đổ về nhờ vợ chồng bà cầu nguyện chữa lành.
Không ai không khỏi.
Giám
mục giáo phận Nha Trang liền cử hai thầy dòng xuống điều tra sự việc. Cả hai thầy trở về báo cáo với một tâm linh mới
và bị đuổi khỏi nhà dòng. Riêng căn nhà của ông
bà thường xuyên bị dân chúng ném đá lên nóc mỗi lần hợp lại cùng các tân tín hữu
để cầu nguyện và học Lời Chúa.
Điềm
mốc thứ hai đến năm 1975, ông bị tù cải
tạo 10 năm trường ròng rã tưởng chôn thây đất lạ. Trở về năm 1985, ông bỡ ngỡ thấy cả nhà vợ
và các con mình đã thờ phượng Chúa tại nhà thờ Tin Lành.
Đang
phân vân giữa ngã ba đường, ông gặp lại một cựu chiến hữu cùng cấp bậc và một
linh mục, LM Nguyễn Kiên Trinh, cũng đều đứng ngã ba đường đó với ông. Thế là như ba anh hùng hội ngộ vườn Đào, họ cùng
kết tay song hành trên linh trình mới với gươm Thánh Linh và Lời Chúa làm vũ khí,
trở thành những chiến sĩ nồng cốt trong một nhà thờ Tin Lành.
Qua
Mỹ năm 1995 tới nay, gia đình ông vẫn tiếp tục kiên trì hầu việc Chúa dù vợ ông
đã ra đi bên kia suối vàng vĩnh cữu. Giờ
đây, hai cha con ông đều là mục sư, MS Nguyễn Minh Thu và MS Nguyễn Minh Quang.
Thật
là đẹp!
Thật
ơn sủng và đường lối Chúa vượt xa và bao la hơn biển Huntington Beach luôn thổi gió mát
vào gia đình ông.
Trước
khi chia tay, tôi hỏi MS Thu:
- MS
đã nghỉ hưu vào tuổi 83 sau những năm tháng gian lao đầy phước hạnh phục vụ Chúa, nếu phải nói
một lời cho những MS còn trong chức vụ, MS sẽ nói gì?
Không
một giây phút chần chừ, MS Thu trả lời:
- Cầu
nguyện. Phải cầu nguyện. Cầu nguyện là tất cả! Vì Chúa sẽ nói với mình những gì mình cần làm.
By
Thang Chu
April
24, 2012
L/L
MS Thu qua e-mail: msnguyenminhthu@yahoo.com