By Thang Chu May
2, 2014
Sứ đồ
Na-tha-na-ên khi biết Chúa Giêsu quê ở Na-xa-rét liền phê bình, “Có gì tốt ra từ
Na-xa-rét chăng?” (Găng 1:46).
Na-tha-na-ên,
cũng như chúng ta, luôn có định kiến và kiêu hãnh về “địa linh nhân kiệt.”
Na-tha-na-ên
là bạn của Phi-líp, An-đrê, Phi-e-rơ, cùng quê ở Bết-tha-ni, vùng Giu-đa miền nam
Do Thái. Họ luôn có thành kiến xấu với làng
Na-xa-rét, vùng Sa-ma-mi miền bắc Do Thái.
Họ chê người miền bắc là lai giống, không thuần chủng Do Thái, không có
văn hóa trí tuệ, không có giọng nói chuẩn nhưng nói giọng nhà quê Ga-li-lê, và không
thờ Đức Chúa Trời đúng đắn. Do đó, câu
phê bình của Na-tha-na-ên hàm nghĩa kỳ thị sắc tộc.
Không những Na-tha-na-ên có đầu óc kỳ thị sắc tộc, ông còn có đầu óc cách mạng bạo lực khi thốt lên, “Thầy là vua của Y-sơ-ra-ên!” (Giăng 1:49). Đây là câu mang ý nghĩa các sứ đồ cùng hỏi Chúa Giêsu sau phục sinh, “Lạy Chúa, có phải đây là lúc Chúa khôi phục vương quốc cho Y-sơ-ra-ên không?” (Công Vụ 1:6).
Bạn và tôi lắm khi cũng là Na-tha-na-ên. Chúng ta kỳ thị bắc, trung, nam; kỳ thị giọng Quãng, giọng Trung, giọng "lửa lam, lửa lữ." Chúng ta kỳ thị người tỉnh thành, người dân quê; thậm chí người có thân nhân Việt kiều Mỹ hoặc Việt kiều Nga. Không những thế, chúng ta lại còn tin vào sức mạnh quân sự, chính trị, kinh tế để thay đổi lòng người. Chúng ta tìm vinh hoa trần thế hơn là vinh hiển của Chúa Trời.
Không những Na-tha-na-ên có đầu óc kỳ thị sắc tộc, ông còn có đầu óc cách mạng bạo lực khi thốt lên, “Thầy là vua của Y-sơ-ra-ên!” (Giăng 1:49). Đây là câu mang ý nghĩa các sứ đồ cùng hỏi Chúa Giêsu sau phục sinh, “Lạy Chúa, có phải đây là lúc Chúa khôi phục vương quốc cho Y-sơ-ra-ên không?” (Công Vụ 1:6).
Bạn và tôi lắm khi cũng là Na-tha-na-ên. Chúng ta kỳ thị bắc, trung, nam; kỳ thị giọng Quãng, giọng Trung, giọng "lửa lam, lửa lữ." Chúng ta kỳ thị người tỉnh thành, người dân quê; thậm chí người có thân nhân Việt kiều Mỹ hoặc Việt kiều Nga. Không những thế, chúng ta lại còn tin vào sức mạnh quân sự, chính trị, kinh tế để thay đổi lòng người. Chúng ta tìm vinh hoa trần thế hơn là vinh hiển của Chúa Trời.
Nhưng Đức Chúa
Trời luôn chọn “những điều dại dột trong thế gian để làm hổ thẹn những người khôn”
và “những gì hèn hạ, bị khinh bỉ trong thế gian . . . để bày tỏ những điều trọng
đại.” (1 Cô-rinh-tô 1:27, 28). Và điều
trọng đại nhất lịch sử là đấng Cứu Thế đã nhập thế tại làng nhỏ bé Na-xa-rét như
đã được tiên báo trước. (Ma-thi-ơ 2:23).
Tóm lại, trước
khi có biến cố Thánh Linh giáng lâm ngày lễ Ngũ Tuần, các môn đồ của Chúa Giêsu
chỉ là những người đầy thành kiến, kỳ thị, và luôn mơ ước phục quốc bằng bạo lực.
Nhưng đó không
phải là điều Chúa Giêsu muốn nơi môn đồ Ngài.
Ngài muốn họ bắt chước Ngài là đấng Yêu Thương không kỳ thị, và là Vua của muôn
vua chứ không chỉ là vua của quốc gia Y-sơ-ra-ên. Ngài muốn tâm trí họ đặt vào các sự ở trên trời nơi thiên quốc, chứ không
vào các việc trần gian nơi hạ giới. Vì mọi
quyền bính trên trời dưới đất đã ở trong tay của Chúa Giêsu chúng ta. Ngài sẽ trở lại không phải để thế gian phán xét
Ngài nhưng Ngài sẽ phán xét thế gian.
Nguyện xin
Chúa Thánh Linh đổi mới tâm trí của bạn và tôi giống như tâm trí đấng Christ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét