By
Thang Chu California- October 6, 2014
(Tặng
bạn fb Le Tam với bài thơ Quê Em)
Quê
anh Mỹ Quốc tự do
Tự
do ăn nói, tự do nhân quyền.
Như
mây bát ngát thiên nhiên
Con
người đích thực được quyền sống vui
Người
nghèo chính phủ tới lui
Người
giàu đóng thuế gấp đôi bình thường
Người
nghèo miễn phí nhà thương
Người
giàu bảo hiểm bao rường chắc ăn
Người
mù, người điếc, phế nhân
Nghìn
đô mỗi tháng không cần xin ăn.
Đường
phố, nhà cửa nắp ngăn
Xe
ô-tô chạy theo lằn dọc ranh
Sorry
một tiếng làm lành
Là
câu cửa miệng xử hành với nhau.
Lãnh
đạo phải được dân bầu
Dân
là gốc rễ, đảng hầu nhân dân
Các
đảng tranh cử rần rần
Tranh
nhau để được phục dân vụ tình.
Các
đảng làm hết sức mình
Để
dân quyết định tình hình quốc gia
Dân
bỏ phiếu đảng văng xa
Nếu
đảng phục vụ chẳng ra hồn người.
Đảng
nào tham nhũng nuốt tươi
Chỉ
cần lá phiếu dân bươi tới cùng.
Quê
anh chẳng có dân oan;
Quê
em dân oán, dân oan, dân oằn!
Dân
oằn đã sáu mươi năm,
Một
chín năm bốn (1954) hai lằn bắc nam.
Cộng
thêm một chín bảy lăm (1975)
Đến
nay đã chẵn tinh chằn sáu mươi.
Phải
chi quê em tỉnh người
Mà
sang học hỏi tuyệt vời quê anh.
Quê
anh tổng thống đàng hoàng,
Ông
nào láng cháng dân phang lỗ đầu.
Đời
tư, đời cộng moi sâu
Cho
mà bẽ mặt dám đâu làm quàng.
Vì
khi nhậm chức đăng quang
Đặt
tay tuyên thệ trên tràng Thánh Kinh.
“May
God help me” thực hành
Tự
do, hạnh phúc, công bằng cho dân.
Vài
lời giới thiệu quê anh
Mong
ngày hội ngộ quê thành quê em.