By Rick Warren –
Jun 5, 2017
“Mỗi người nên mau nghe,
chậm nói và chậm giận” (Gia-cơ 1:19b NIV).
Chúng ta cứu
chính mình khỏi nhiều đau đớn và nhức đầu nếu chúng ta theo một
luật đơn giản: Chậm lại khi chúng ta giận hoặc tổn thương.
Kinh Thánh nói, “Mỗi người nên mau nghe, chậm nói và
chậm giận” (Gia-cơ 1:19b NIV).
Tuy nhiên,
thường chúng ta làm ngược lại.
Chúng ta mau nói, chậm nghe, và chóng giận. Thật là kỳ! Nhưng
nếu bạn làm hai điều đầu – chậm nói và mau nghe – phần cuối sẽ tự
động. Bạn sẽ tìm thấy mình giận
thường ít hơn và ít tự động hơn.
Có nhịp điệu
quan trọng cho ý tưởng này, mà Kinh Thánh lập lại nhiều lần. Ví dụ:
· Châm Ngôn 14:29: “Người
kiên nhẫn có hiểu biết lớn, nhưng người nóng nảy bày tỏ ngu dại
mình” (NCV).
· Châm Ngôn 15:28: “Người
tốt suy nghĩ trước khi họ trả lời. Người xấu vội trả lời, nhưng nó gây
rắc rối” (GNT).
· Châm Ngôn 15:18: “Mất
bình tĩnh khiến nhiều rắc rối, nhưng bình tĩnh làm lắng tranh cãi” (CEV).
Thể nào bạn chậm lại và suy nghĩ trước khi vội nóng giận? Hãy xem xét năm câu hỏi trước khi bạn
nổi giận.
· T: Nó thật không? Điều tôi sắp nói có thật không?
· I: Nó ích lợi không? Hoặc nó chỉ làm hại người
khác?
· K: Nó khích lệ không? Nó gây dựng, hay nó phá sập?
· Y: Nó cần yếu không? Nếu không cần yếu, tại sao tôi
lại nói?
· N: Nó nhân từ không? Nó sẽ khích lệ hay đổ lệ?
Chưa đủ chỉ để
chậm lại khi bạn nổi giận. Cần thêm
thời gian để TIKYN về điều gì sẽ nói hoặc làm kế đó.
THẢO LUẬN
· Hãy tả lại lúc bạn mau nói trong cơn
giận và hối tiếc điều đó.
· Nếu bạn phải nói mà không suy nghĩ,
phần nào của chữ tắt TIKYN bạn hầu như bỏ qua, tại sao?
· Thể nào bạn thấy vội vàng nổi giận
đã ảnh hưởng người mà bạn quan tâm?