Tổng số lượt xem trang

Thứ Ba, 22 tháng 10, 2024

Theo Chúa Thật Lòng

TG: Thang Chu - ngày 21/10/2024 

“Họ đến Giê-ri-cô. Khi Đức Giê-su và môn đệ cùng đoàn dân rời Giê-ri-cô, một người mù tên Ba-ti-mê, con trai của Ti-mê đang ngồi ăn xin bên đường. Nghe nói đó là Giê-su người Na-xa-rét thì anh ấy kêu lên: “Đức Giê-su, Con vua Đa-vít, xin thương xót con!” Nhiều kẻ quở mắng anh ấy, bảo phải im lặng, nhưng anh càng kêu lớn hơn nữa: “Lạy Con vua Đa-vít, xin thương xót con!” Đức Giê-su dừng lại, bảo: “Gọi người ấy đến đây.” Họ kêu người mù và bảo: “Hãy yên tâm, đứng dậy, Thầy gọi anh đó.” Anh bật dậy, vứt áo và đến cùng Đức Giê-su. Ngài hỏi: “Anh muốn Ta giúp điều gì?” Người mù thưa: “Thưa Thầy, con muốn sáng mắt trở lại!” Ngài bảo: “Hãy đi đi, đức tin của anh đã chữa lành anh.” Lập tức anh ấy thấy được và đi theo Ngài.” (Mác‬ ‭10‬:‭46‬-‭52‬ ‭NVB‬‬).


Lịch sử Kinh Thánh ghi lại người mù tên Ba-ti-mê nhận phước hạnh khi gặp Chúa Giêsu.

1. Anh biết sự khốn khổ của mình.  Là người mù loà, xin ăn, bị gạt ngoài xã hội phải ngồi bên vệ đường.  Không ai khổ hơn anh.  Nhưng đó là phước đầu tiên trong Bát Phước: "Phước cho kẻ có lòng nghèo khó vì nước thiên đàng của họ" (Ma-thi-ơ 5:3).  Nên khi "nghe nói đó là Giêsu người Na-xa-rét thì anh ấy kêu lên: 'Đức Giêsu, Con vua Đa-vít, xin thương xót con!'" Anh ấy muốn thoát cảnh mù loà ăn xin.

2.  Anh liền bị bắt bớ.  "Nhiều kẻ quở mắng anh ấy, bảo phải im lặng"  Họ không cho anh kêu danh Chúa Giêsu.  Anh là phế nhân nên không thể chống lại bất cứ ai, thậm chí con nít cũng có thể hại anh vì anh mù loà.  Có lẽ anh đã quen chịu đựng nhưng lần này anh vẫn kêu danh Chúa, lại càng kêu lớn hơn, dù phải gánh lấy mọi hậu quả đau đớn do những kẻ bắt bớ anh.  Đây là phước thứ tám trong Bát Phước: "Phước cho kẻ bị bắt bớ vì sự công chính, vì nước thiên đàng là của họ" (Ma-thi-ơ 5:10).

3. Anh được Chúa nghe.  "Đức Giêsu dừng lại bảo: 'Gọi người ấy đến đây.'"  Chúa không bao giờ quá mệt hoặc quá bận đến nỗi bỏ qua lời kêu cứu của bất cứ ai.  Trong bất cứ nơi nào hoặc hoàn cảnh hoặc bắt bớ nào bạn cững có thể kêu cầu Chúa và, "Hễ ai kêu cầu Chúa đều được cứu" (Rô-ma 10:13).

4. Anh vứt bỏ tất cả.  "Anh bật dậy, vứt áo và đến cùng Đức Giêsu."  Anh vứt áo khoác là tài sản quý giá duy nhất của anh (ngoài cây gậy dò đường đi).  Vì là vùng sa-mạc, người Do Thái thời đó mua áo khoác rất đắc vì may đặc biệt giữ ấm ban đêm và làm mát ban ngày.  Người La-mã bốc thăm giành áo khoác Chúa Giêsu trước khi tử hình Ngài.  Luật Môise bắt phải trả áo khoác lại trước hoàng hôn: "Nếu ngươi cầm áo xống của láng giềng làm của thế chân thì phải trả áo lại trước khi mặt trời lặn, vì áo đó là món duy nhất người láng giềng dùng để che thân, lấy gì người đó dùng để đắp khi ngủ? Khi người đó kêu van Ta, Ta sẽ nghe, vì Ta giầu lòng thương xót" (Xuất Hành 22:26-27).  Khi được Chúa gọi, anh vứt bỏ tất cả để dễ theo Ngài không vướng bận.

5.  Anh được Chúa hỏi.  "Ngài hỏi, 'Anh muốn Ta giúp điều gì?'"  Một lời chưa ra khỏi miệng bạn, Chúa đã biết.  Nhưng Ngài muốn bạn xin thêm, thêm, và thêm để Ngài ban cho bạn thêm để bạn thêm đức tin và biết ơn Ngài và yêu Ngài hơn.  Như người cha lo cho con cái mọi nhu cầu, nhưng nếu nó xin thêm thì cha cho thêm vì tình yêu cha con.  Đó là lý do Chúa luôn thúc giục bạn hãy xin thêm bằng lời cầu nguyện.  "Xin sẽ được, tìm sẽ gặp, gõ cửa thì cửa sẽ mở cho" (Ma-thi-ơ 7:7).

6. Anh được bày tỏ nỗi lòng.  "Thưa Thầy, con muốn sáng mắt trở lại."  Thà mù bẩm sinh còn đỡ khổ hơn thấy rồi mù.  Tôi có người quen ăn chay từ sơ sinh, nên hỏi họ thèm thịt không thì họ nói không vì biết thịt ra sao mà thèm!  Cũng vậy với anh mù này.  Cái mù của anh đau khổ bội phần hơn là vậy, nên anh chỉ muốn "sáng mắt trở lại."  

7.  Anh được thoả đáp.  "Ngài bảo: 'Hãy đi đi, đức tin anh đã chữa lành anh.'"  

8.  Anh theo Chúa.  "Lập tức . . . anh theo Ngài."  Anh được sáng mắt lại, anh được cải tử hoàn sinh.  Anh được thoát kiếp mù loà ăn mày.  Anh không còn phải ngồi lề đường nhưng đứng dậy đi theo Chúa làm môn đồ Chúa.  Đời anh có mục đích rồi với đại nghĩa cứu người cả hồn lẫn xàc nên anh ham sống và sống mãnh liệt.  


Bạn cũng có thể kêu cầu Chúa chữa lành bạn để theo Ngài. 


THẢO LUẬN

1. Bạn có thấy chính mình trong câu chuyện này?

2. Điều gì bạn muốn xin Chúa nhưng không dám vì bị áp lực hoặc bắt bớ? 

3. Có điều gì quý giá bạn còn giữ lại khiến không theo Chúa trọn vẹn?


Không có nhận xét nào: