By Thang Chu
www.mondoJesus.blogspot.com
Chúa “bắt” gia đình chúng tôi moving về Nam Cali cuối tháng 10, 2009, để thực
hiện nhiều chương trình kỳ diệu mà dần già chúng tôi mới hiểu. Sau đây là một.
Một tháng
sau khi moving, chúng tôi bắt đầu truyền giáo khu Phước Lộc Thọ. Những người đầu tiên chúng tôi quen được là một
nhóm yêu thích cổ nhạc. Trong đó có
Liliane Nguyễn mà bạn hữu thường gọi là “LyLy mù” hoặc “LyLy lai.”
Cuộc đời
LyLy thật là một bi hài kịch.
LyLy không
biết cha mình là ai và bỏ học trường làng từ nhỏ vì bị chúng bạn chọc ghẹo và
chửi rủa, “Đồ Mỹ lai con đế quốc.”
LyLy thường
xuyên bị đánh đập xuýt chết ba lần vì ông dượng ghẻ đã có lần ném búa vào đầu
LyLy để lại vết sẹo mà chính tay tôi đã sờ còn rành rành vết tích.
Đau khổ và
tuyệt vọng hơn nữa, LyLy đã mất đi đôi mắt tuyệt đẹp xanh thẳm của hai dòng máu
Việt-Mỹ sau cơn bệnh ban trắng lúc bảy tuổi.
Chưa hết, mẹ
chết sớm vì lao lực lao tâm nuôi bầy con nhỏ nên LyLy phải ở đợ nhà bà dì suốt
thời thơ ấu.
Sau ngày được
qua Mỹ theo diện con lai năm 1989, LyLy như được giải thoát khỏi địa ngục trần
gian để vào thiên đàng hạ giới với mái ấm gia đình mới và sanh được một bé gái.
Tưởng đã tìm
được hai chữ bình yên nhưng định mạng một lần nữa đeo đuổi hất LyLy ra khỏi vòng
tay yêu thương yên ủi duy nhất là đứa con gái sau cuộc ly hôn cay đắng mà cả
hai bên đều không được nuôi con.
Niềm yên ủi
còn lại của LyLy là hàng tuần được thăm con gái chỉ đúng một tiếng đồng hồ
nhanh hơn ánh chớp.
Và một niềm
yêu ủi cho những ngày giờ còn lại của cuộc đời LyLy là các “cuộc vui đầy tháng,
trận cười suốt đêm” với rượu nhẹ không thấm ngoại trừ Hennessy phủ quyện làn
khói trắng. Nhưng niềm yên ủi này chỉ đem
lại trống vắng và cô đơn trầm trọng hơn nữa.
LyLy đã mất
tất cả.
May thay, chỉ
còn lại một điều duy nhất cho LyLy: Tiếng hát tuyệt vời cảm động lòng người thấu
cả trời xanh. Phải chăng Đấng Tạo Hóa đã
đền bù cho LyLy tiếng hát đó? Hầu như không
một nam ca sĩ vọng cổ nào lại không muốn hát với LyLy.
Nhưng chỉ
trong vài tháng mới đây có một biến cố quan trọng: LyLy tin Chúa.
Tất cả đều
thay đổi.
Từ ngày ấy, LyLy
nói chỉ muốn hát về Chúa Giêsu thôi vì mỗi lần hát như vậy LyLy nhận được sự bình
an lạ lùng. LyLy không còn sợ hãi và phải
đi bác sĩ mỗi tháng đều đặn vì hai thứ bịnh tim và xuyển, là hai thứ bịnh đã đến
hành hạ LyLy từ sau những ngày đau khổ của cuộc đời dồn dập đổ xuống LyLy. Và sự bình an nhờ những bài hát vọng cổ ca ngợi
Chúa đã giúp LyLy dần hồi phục không còn phải đi bác sĩ thường xuyên nữa.
Nhưng sóng
gió khác lại đến với LyLy.
Chỉ cách đây
một tuần thôi, nhiều nhóm cổ nhạc đã không còn kết bạn với LyLy.
Khi đang hát
với một nghệ sĩ tự nhiên LyLy quên hẳn lời
vọng cổ làm mọi người mất hứng. Đã vậy LyLy
còn dám nói thật, “Sao bây giờ em chỉ thích hát về Chúa, còn mấy lời này tự nhiên
em quên.” Anh thầy đàn tức giận đóng đàn
bỏ về. Vài hôm sau, có người mời LyLy hát
với nhóm cổ nhạc mới thành lập trên đường Moran. LyLy có linh tính lạ nên gọi phone nói chuyện
với hội trưởng trưởng. Chị này trả lời thẳng
thừng, “LyLy tới đây hát nhạc Chúa không ai đàn cho LyLy hát đâu!”
LyLy không sợ
cũng không buồn. Hôm qua, đài TV 56.5 vùng
Orange County mời LyLy hát và LyLy nói thẳng, “Em hát về Chúa được không? Bài Hối Tiếc điệu Phụng Hoàng của soạn giả Đinh
Lê Phương.” Và lời ca ngợi Chúa đó đã
vang lừng khắp Nam Cali chiều qua ngày 29/04/2013.
Câu chuyện đến
đây có lẽ đã hết nếu người viết là phóng viên nhà báo. May thay, người viết là mục sư nên xin nêu một
điểm đặc biệt nữa về ơn Chúa ban cho LyLy là ơn cầu nguyện.
LyLy luôn nhắc
tôi trên phone lẫn những lần gặp mặt, “Mục sư cầu nguyện cho em đi.” Đặc biệt hơn nữa, chỉ mới gần đây, sau khi tôi
cầu nguyện cho LyLy thì LyLy tiếp theo liền, “Bây giờ em cầu nguyện cho mục sư.” Thật cảm động và vui mừng! Tôi chợt nhớ Phao-Lô khẩn thiết xin các tín hữu,
“Chúng tôi hy vọng nơi Đức Chúa Trời rằng Ngài sẽ tiếp tục giải cứu chúng tôi,
khi anh chị em hợp tác giúp đỡ chúng tôi bằng lời cầu thay để nhờ lời cầu nguyện
của nhiều người mà chúng tôi được ân tứ và nhiều người cùng cảm tạ Chúa vì chúng
tôi” (2 Cô. 1:10-11, BDM). Nếu một lời cầu
nguyện cho mục sư mà còn không được, thì làm sao đồng hành nổi một giờ! Đó là lời than của Chúa Gìê-su, “Vậy, các con
không thể thức nổi với Thầy một giờ sao?” (Math. 26:40).
Thật công khó
của chúng tôi không phải là vô ích.
Dù thiên hạ,
mà không phải thiên hạ, mà là các mục sư và con cái Chúa lên án chúng tôi vì
hay la cà với những người hay la cà, thậm chí “nhậu với dân nhậu,” chúng tôi vẫn
luôn được Chúa nhắc rằng hãy tìm từng chiên lạc và một linh hồn qúy hơn cả thế
gian.
Bạn có thể
liên lạc và yêu cầu LyLy hát qua phone (714) 417-1971
April 30,
2013
Vì không tìm
được link đài TV channel 53.5 nên xin link một số hình ảnh về LyLy dưới đây.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét